Lời bài hát
Thôi rồi ta đã xa nhau kể từ đêm pháo đỏ rượu hồng
Anh đường anh em đường em yêu thương xưa chỉ còn âm thầm
Anh đành quên cả sao anh kỷ niệm xưa sánh như biển lớn
Ân tình cao tựa bằng non chỉ đổi bằng gấm lụa sao người
Em về gom lại thư anh cả ngàn trang giấy mỏng xanh màu
Gom cả áo lạnh ngày xưa anh đem ra đốt thành tro tàn
Cho người xưa khỏi phân vân khi nhìn mưa gió bên thềm vắng
Khi mùa đông lạnh lùng sang, em khỏi nhớ chuyện ngày xưa
Anh ơi hết rồi hết rồi, chẳng còn chi nữa đâu anh
Yêu thương như nước trôi qua cầu như đàn trở phiếm cung sầu
Còn gì nữa đâu?
Tôi thề tôi chẳng yêu ai vì người ta cứ phụ tôi hoài
Bây giờ tôi chẳng còn tin trong nhân gian có kẻ chung tình
Tôi giận tôi đã ngây thơ đem tình yêu hiến dâng cho người hết
Nên giờ tôi chẳng còn chi khi người ngoảnh mặt mà đi
Đâu phải có tiền mua được hạnh phúc
Đâu phải tình yêu đổi lấy bằng tiền
Mà người tôi yêu thuở nào
đã nguyện thề bên tôi trọn kiếp
Để hôm nay tôi phải nhận ra...
Tôi hiểu tim người có nào đâu muốn
Nhưng hỡi người ơi tình yêu là gì
Một người cho em giấy tiền
Còn một người cho em hạnh phúc
Nghĩa với tình em thì chọn ai...
Em ơi!
Tôi chỉ yêu em yêu bằng đôi bàn tay trắng
Mơ ước bên em nay tựa như cát bụi mờ
Còn lại người ta người ta cho em má hồng
Người ta có giống tôi không...
Em ơi! Tiền là giấy bạc như phù du của đời yên giá
Em trót mang ơn nên tình em phải trả cho người
Đừng hỏi vì sao tình ta ai chia cách lòng
Nhìn em mắt ướt mi tuôn đắng cay cho số phận tình yêu.
Đau xót cho mình lỡ một lần yêu
Em khóc mà chi càng thêm đau lòng
Ngày nào cho nhau tiếng cười
mà giờ đành cho nhau mật đắng.
Thôi hãy quay về với người ta đi...
Chiều nao tiễn nhau đi khi bóng ngả xế tà.
Hoàng hôn đến đâu đây màu tím dâng trong hồn ta.
Muốn không gian đừng tan, níu đôi chân thời gian
ngừng trôi cho giây phút chia ly này kéo dài.
Trước khi phân kỳ ước sao cho tàu đừng đi.
Xe lăn trong tim khuất xa rồi biết đâu tìm.
Mưa Thu bay bay sắt se lòng ướt vai mềm.
Hoàng hôn dần buông
mà ai còn đứng im trong chiều sương xuống.
Tâm tư cô đơn trách con tàu nỡ sao đành.
Đem yêu thương đi đến nơi nao cách đôi tình.
Đường bao nhịp nối tình trăm nghìn mối
hướng theo một bóng người.
Tà dương khuất trong sương là mỗi lần ngóng chờ.
Nhìn theo phía chân mây đợi chuyến xe xưa về chưa.
Nếu hay chăng người ơi! Chốn xa xôi chàng trai
còn đem yêu thương rắc lên muôn vạn oán hờn.
Nếu mai đây về, cũng trên chuyến tàu hoàng hôn.
Tôi với nàng, hai đứa nguyền yêu nhau
Tha thiết từ đây cho đến ngày bạc đầu
Để sau hết tôi trao nàng nhẫn cưới,
Em cũng tặng tôi khăn hồng thêu cành hoa mai.
Tôi vốn nghèo, em cũng chẳng cao sang,
Tay trắng cùng nhau hai đứa dệt mộng vàng
Ngày hôn lễ, em không đòi châu báu
Chỉ ước một đôi áo thêu để nhớ chuyện đời
Ngờ đâu, giây đứt lìa đàn,
Nụ hoa chưa thắm vội tàn,
Chưa thương đã sầu chia phôi
Vội đi bỏ đôi áo mới, ai mặc bây giờ em khâu?
Tôi thẫn thờ, nghe tiếng hàng thông reo,
Thương quá là thương khi nắng ngã về chiều
Nhìn đôi áo tôi thương về dĩ vãng
Nhưng vẫn còn trông thấy em mặc lễ tơ hồng...
Đôi khi lòng muốn yêu anh thật nhiều
Mà em tin đó trả lại bao nhiêu
Đời em là cả ước muốn tương lai
Còn tôi chỉ tay trắng đôi tay
Làm sao chung đường chung bước ???
Thôi em đừng nhắc tên tôi làm gì
Đời người không biết hãy tìm quên đi
Từ khi em lỡ cất bước ra đi
Lòng tôi đau giây phú phân ly
Ước mơ còn ước mơ gì?
ĐK:
Ngoài trời đổ mưa như mưa trong lòng
Mưa rơi ướt trong tâm hồn
Tình yêu vỗ cánh bay đi
Mang về trả lại trăng sao.
Yêu nhau đừng để cho nhau buồn lòng
Tình như chiếc lá rơi rụng bên sông
Hỏi em em có biết hay không
Mà sao em để tôi nhớ tôi mong
Cách chia nào chẳng đau lòng...
Sao em bỏ ra đi anh nào có tội tình gì?
Sao em bỏ ra đi anh nào có lỗi lầm chi?
Sao em bỏ ra đi để anh thương nhớ hoài ôm kỷ niệm.
Buồn lên mấy nẻo hẹn hò em biết không?
Sương khuya lạnh đôi vai đi về thui thủi một mình.
Ưu tư nặng con tim anh buồn thao thức cả đêm.
Sao em bỏ ra đi bỏ quên anh giữa dòng đời xuôi ngược.
Giờ đây đã mất nhau rồi tình mồ côi.
Trong bơ vơ trong nỗi đau vùi,
anh chợt biết rằng tội anh nghèo rớt trái mồng tơi.
Mà trèo cao vướng sợi tình rồi,
nên té giữa đời ôm trái sầu buồn đơn côi.
Anh mang tội si mê nên đường yêu lạc nẻo về.
Anh mang tội yêu em khi đời anh trắng bàn tay.
Nay em bỏ ra đi đèn đêm hiu hắt sầu ngơ ngẩn buồn.
Buồn lên mấy nẻo đường tình buồn nào nguôi.
Thức trọn đêm nay để nhớ thương em
Anh nghe tình yêu nhắc nhở êm đềm
Nhớ từng nụ cười ánh mắt
Nhớ lời ngọt ngào âu yếm
Tóc em thơm giấc ngủ dịu hiền.
Biết giờ này em có nhớ anh không?
Có nghe tình yêu thức dậy trong lòng
Đếm từng màu thời gian đến
Bóng hình người mình yêu mến
Ôi nhớ gì hơn nhớ người yêu.
Em ơi! Lòng anh thì rất chân thành
Ước nguyện trọn đời yêu em
Chớ đừng giận hờn em nhé!
Em ơi! Đừng bao giờ nói chia lìa
Sẽ làm tội nghiệp anh lắm!
Đã thương nhau chớ phụ tình nhau.
Thức trọn đêm nay để nhớ thương em
Sương rơi lạnh căm cảnh vật im lìm.
Ước gì mình đừng ngăn cách
Ước gì nhà mình chung vách
Hai đứa mình thức trắng đêm nay.
Anh đường anh em đường em yêu thương xưa chỉ còn âm thầm
Anh đành quên cả sao anh kỷ niệm xưa sánh như biển lớn
Ân tình cao tựa bằng non chỉ đổi bằng gấm lụa sao người
Em về gom lại thư anh cả ngàn trang giấy mỏng xanh màu
Gom cả áo lạnh ngày xưa anh đem ra đốt thành tro tàn
Cho người xưa khỏi phân vân khi nhìn mưa gió bên thềm vắng
Khi mùa đông lạnh lùng sang, em khỏi nhớ chuyện ngày xưa
Anh ơi hết rồi hết rồi, chẳng còn chi nữa đâu anh
Yêu thương như nước trôi qua cầu như đàn trở phiếm cung sầu
Còn gì nữa đâu?
Tôi thề tôi chẳng yêu ai vì người ta cứ phụ tôi hoài
Bây giờ tôi chẳng còn tin trong nhân gian có kẻ chung tình
Tôi giận tôi đã ngây thơ đem tình yêu hiến dâng cho người hết
Nên giờ tôi chẳng còn chi khi người ngoảnh mặt mà đi
Đâu phải có tiền mua được hạnh phúc
Đâu phải tình yêu đổi lấy bằng tiền
Mà người tôi yêu thuở nào
đã nguyện thề bên tôi trọn kiếp
Để hôm nay tôi phải nhận ra...
Tôi hiểu tim người có nào đâu muốn
Nhưng hỡi người ơi tình yêu là gì
Một người cho em giấy tiền
Còn một người cho em hạnh phúc
Nghĩa với tình em thì chọn ai...
Em ơi!
Tôi chỉ yêu em yêu bằng đôi bàn tay trắng
Mơ ước bên em nay tựa như cát bụi mờ
Còn lại người ta người ta cho em má hồng
Người ta có giống tôi không...
Em ơi! Tiền là giấy bạc như phù du của đời yên giá
Em trót mang ơn nên tình em phải trả cho người
Đừng hỏi vì sao tình ta ai chia cách lòng
Nhìn em mắt ướt mi tuôn đắng cay cho số phận tình yêu.
Đau xót cho mình lỡ một lần yêu
Em khóc mà chi càng thêm đau lòng
Ngày nào cho nhau tiếng cười
mà giờ đành cho nhau mật đắng.
Thôi hãy quay về với người ta đi...
Chiều nao tiễn nhau đi khi bóng ngả xế tà.
Hoàng hôn đến đâu đây màu tím dâng trong hồn ta.
Muốn không gian đừng tan, níu đôi chân thời gian
ngừng trôi cho giây phút chia ly này kéo dài.
Trước khi phân kỳ ước sao cho tàu đừng đi.
Xe lăn trong tim khuất xa rồi biết đâu tìm.
Mưa Thu bay bay sắt se lòng ướt vai mềm.
Hoàng hôn dần buông
mà ai còn đứng im trong chiều sương xuống.
Tâm tư cô đơn trách con tàu nỡ sao đành.
Đem yêu thương đi đến nơi nao cách đôi tình.
Đường bao nhịp nối tình trăm nghìn mối
hướng theo một bóng người.
Tà dương khuất trong sương là mỗi lần ngóng chờ.
Nhìn theo phía chân mây đợi chuyến xe xưa về chưa.
Nếu hay chăng người ơi! Chốn xa xôi chàng trai
còn đem yêu thương rắc lên muôn vạn oán hờn.
Nếu mai đây về, cũng trên chuyến tàu hoàng hôn.
Tôi với nàng, hai đứa nguyền yêu nhau
Tha thiết từ đây cho đến ngày bạc đầu
Để sau hết tôi trao nàng nhẫn cưới,
Em cũng tặng tôi khăn hồng thêu cành hoa mai.
Tôi vốn nghèo, em cũng chẳng cao sang,
Tay trắng cùng nhau hai đứa dệt mộng vàng
Ngày hôn lễ, em không đòi châu báu
Chỉ ước một đôi áo thêu để nhớ chuyện đời
Ngờ đâu, giây đứt lìa đàn,
Nụ hoa chưa thắm vội tàn,
Chưa thương đã sầu chia phôi
Vội đi bỏ đôi áo mới, ai mặc bây giờ em khâu?
Tôi thẫn thờ, nghe tiếng hàng thông reo,
Thương quá là thương khi nắng ngã về chiều
Nhìn đôi áo tôi thương về dĩ vãng
Nhưng vẫn còn trông thấy em mặc lễ tơ hồng...
Đôi khi lòng muốn yêu anh thật nhiều
Mà em tin đó trả lại bao nhiêu
Đời em là cả ước muốn tương lai
Còn tôi chỉ tay trắng đôi tay
Làm sao chung đường chung bước ???
Thôi em đừng nhắc tên tôi làm gì
Đời người không biết hãy tìm quên đi
Từ khi em lỡ cất bước ra đi
Lòng tôi đau giây phú phân ly
Ước mơ còn ước mơ gì?
ĐK:
Ngoài trời đổ mưa như mưa trong lòng
Mưa rơi ướt trong tâm hồn
Tình yêu vỗ cánh bay đi
Mang về trả lại trăng sao.
Yêu nhau đừng để cho nhau buồn lòng
Tình như chiếc lá rơi rụng bên sông
Hỏi em em có biết hay không
Mà sao em để tôi nhớ tôi mong
Cách chia nào chẳng đau lòng...
Sao em bỏ ra đi anh nào có tội tình gì?
Sao em bỏ ra đi anh nào có lỗi lầm chi?
Sao em bỏ ra đi để anh thương nhớ hoài ôm kỷ niệm.
Buồn lên mấy nẻo hẹn hò em biết không?
Sương khuya lạnh đôi vai đi về thui thủi một mình.
Ưu tư nặng con tim anh buồn thao thức cả đêm.
Sao em bỏ ra đi bỏ quên anh giữa dòng đời xuôi ngược.
Giờ đây đã mất nhau rồi tình mồ côi.
Trong bơ vơ trong nỗi đau vùi,
anh chợt biết rằng tội anh nghèo rớt trái mồng tơi.
Mà trèo cao vướng sợi tình rồi,
nên té giữa đời ôm trái sầu buồn đơn côi.
Anh mang tội si mê nên đường yêu lạc nẻo về.
Anh mang tội yêu em khi đời anh trắng bàn tay.
Nay em bỏ ra đi đèn đêm hiu hắt sầu ngơ ngẩn buồn.
Buồn lên mấy nẻo đường tình buồn nào nguôi.
Thức trọn đêm nay để nhớ thương em
Anh nghe tình yêu nhắc nhở êm đềm
Nhớ từng nụ cười ánh mắt
Nhớ lời ngọt ngào âu yếm
Tóc em thơm giấc ngủ dịu hiền.
Biết giờ này em có nhớ anh không?
Có nghe tình yêu thức dậy trong lòng
Đếm từng màu thời gian đến
Bóng hình người mình yêu mến
Ôi nhớ gì hơn nhớ người yêu.
Em ơi! Lòng anh thì rất chân thành
Ước nguyện trọn đời yêu em
Chớ đừng giận hờn em nhé!
Em ơi! Đừng bao giờ nói chia lìa
Sẽ làm tội nghiệp anh lắm!
Đã thương nhau chớ phụ tình nhau.
Thức trọn đêm nay để nhớ thương em
Sương rơi lạnh căm cảnh vật im lìm.
Ước gì mình đừng ngăn cách
Ước gì nhà mình chung vách
Hai đứa mình thức trắng đêm nay.
Bay Cùng Bolero
Bạn vừa xem lời bài hát Bay Cùng Bolero một sản phẩm của Trịnh Thế Phong trên Lời bài hát TV. Website được thiết kế để bạn có thể dễ dàng nghe online Bay Cùng Bolero, xem lyrics để hát karaoke Bay Cùng Bolero thuận tiện nhất trên điện thoại cũng như trên máy tính.
Đừng quên mẹo để dễ dàng tìm thấy tụi mình bằng cách gõ từ khoá <tên bài hát> + lời bài hát tv nhé.