花花世界,满眼春色
huāhuā shìjìe, mǎnyǎn chūnsè
绵绵情意,甜言饶舌
míanmían qíngỳi, tíanyán ráo shé
(Uh uh uh ~)
恋恋红尘,目光难舍
lìanlìan hóngchén, mùguāng nán shě
沉沉迷梦,人间逐乐
chénchén mímèng, rénjiān zhú lè
(Uh uh uh~)
爱而不得
ài ér bù dé
辗转反侧
zhǎnzhuǎn fǎncè
流转秋波,心伤泪落
líuzhùan qiūbō, xīn shāng lèi lùo
多情成错,怎奈清风吹梦破
duōqíng chéng cùo, zěn nài qīngfēng chuī mèng pò
前尘如昨,醒来萧索
qíanchén rú zúo, xǐng lái xiāosuǒ
恨你凉薄,何以明月辜负我
hèn nǐ líang bòo, heýǐ míngyùe gūfù wǒ
(Uh uh uh ~)
孑然凄凄谁独坐
jíerán qī qī shéi dú zùo
(Uh uh uh ~)
孤身楚楚堪寂寞
gūshēn chǔchǔ kān jìmò
Rap:
雨吹歌台,风摇连袖,慢音无词唱浅
yǔ chuī gē tái, fēng yáo lían xìu, màn yīn wú cí chàng qiǎn
花语犹言,伊在帘外,纸得姻缘难解
huāyǔ yóu yán, yī zài lían wài, zhǐ dé yīnyúan nán jiě
铜镜照空人去,绿灯青瘦,红牙断笺
tóng jìng zhào kōng rén qù, lǜdēng qīng shòu, hóng yá dùan jiān
怜扇烟蝶飞,雁书归云墨,缺字泪梦别
lían shàn yān díe fēi, yàn shū guī ýun mò, quē zì lèi mèng bíe
雨吹歌台,风摇连袖,慢音无词唱浅
yǔ chuī gē tái, fēng yáo lían xìu, màn yīn wú cí chàng qiǎn
花语犹言,伊在帘外,纸得姻缘难解
huāyǔ yóu yán, yī zài lían wài, zhǐ dé yīnyúan nán jiě
铜镜照空人去,绿灯青瘦,红牙断笺
tóng jìng zhào kōng rén qù, lǜdēng qīng shòu, hóng yá dùan jiān
怜扇烟蝶飞,雁书归云墨,缺字泪梦别
lían shàn yān díe fēi, yàn shū guī ýun mò, quē zì lèi mèng bíe
花花世界,满眼春色
huāhuā shìjìe, mǎnyǎn chūnsè
绵绵情意,甜言饶舌
míanmían qíngỳi, tíanyán ráo shé
(Uh uh uh ~)
恋恋红尘,目光难舍
lìanlìan hóngchén, mùguāng nán shě
沉沉迷梦,人间逐乐
chénchén mímèng, rénjiān zhú lè
(Uh uh uh ~)
爱而不得
ài ér bù dé
辗转反侧
zhǎnzhuǎn fǎncè
爱恶欲憎,相思煎熬
ài wù ỳu zēng, xiāngsī jiān'áo
贪嗔痴恨,流于浮表
tān chēn chī hèn, líu ýu fú biǎo
缘起情动,愁上眉梢
yúan qǐ qíng dòng, chóu shàng méishāo
命运捉弄,年华空老
mìngỳun zhuōnòng, níanhúa kōng lǎo
爱恶欲憎,相思煎熬
ài wù ỳu zēng, xiāngsī jiān'áo
贪嗔痴恨,流于浮表
tān chēn chī hèn, líu ýu fú biǎo
缘起情动,愁上眉梢
yúan qǐ qíng dòng, chóu shàng méishāo
命运捉弄,年华空老
mìngỳun zhuōnòng, níanhúa kōng lǎo
Dịch nghĩa:
Trong thế giới phồn hoa tráng lệ này
Tình nồng ý đượm chỉ toàn lời đường mật
Vấn vương hồng trần, nhớ ánh mắt ấy khôn nguôi
Thiên hạ đắm chìm trong mộng mị, ham vui nơi trần thế
Yêu mà không có được
Trằn trọc tiếc nuối...
Ánh mắt u sầu, lòng đau lệ nhòa
Đa tình lầm lỗi, nghe gió thổi mộng vỡ tan rồi
Chuyện xưa như vừa mới hôm qua, tỉnh giấc sao thấy lòng hoang mang
Hận người bạc tình, trăng kia sao nỡ phụ lòng ta
Cô đón lẻ bóng một mình
Nỗi lòng cô độc, thê lương ai thấu
Mưa rơi ướt ca đài, gió thổi áo ai lay, nhớ nàng ta khẽ hát khúc ca này
Đóa hoa ngoài cửa vẫn dốc bầu tâm sự, lời thề ước xưa kia có chắc là thật?
Người nay đã không còn ở bên, soi gương chỉ thấy một tấm thân tiều tụy
Lệ tuôn rơi xóa nhòa mọi ký ức, mối tình ta tựa giấc mơ ảo ảnh
Dù yêu dù hận đều khiến tâm can ta giày vò
Ôm mối tình si cũng vì không thể quên được dung mạo của nàng
Chữ duyên cũng chính là khởi điểm của mọi đau khổ
Số mệnh trêu đùa, chớp mắt rồi ai cũng sẽ già