"Từ ngày mình bỏ em đi
Từng đêm con trẻ nhớ anh ngắm hình anh
Lòng càng quặn đau khi con thơ mắt vương lệ tuôn
Hỏi em cha đâu sao không về dắt con đến trường
Dù đời muôn nỗi đa đoan
Một sương hai nắng sớm trưa chẳng màng chi
Đành lòng sao anh say mê chi phố thị phồn hoa
Tháng năm phôi pha trên đường về, nẻo tương lai mờ xa.
Còn đây mái ấm đơn sơ
Còn đây tiếng trẻ thơ ngây
Bao năm mặn nồng tình chồng nghĩa vợ chưa phai
Đêm đêm tiếng võng đong đưa thoảng trong đêm trường xa xa
Tiếng ai ru hời
Ngày nào tỉnh giấc mơ qua
Về đây anh hỡi con thơ nhớ anh chờ trông
Nghĩa tình hai ta không mong chi ấm êm nồng say
Đắng cay riêng em không một lời thở than người ơi"