Anh mình bỏ quên thành phố ta phiêu du chốn xa
Nghe sóng xô bờ cất lên ngàn tiếng ca
Nhìn núi non xanh ngát xanh ôm quê nhà
Anh mình cùng nhau ta gác lại bộn bề cuộc sống
Như đóa hoa hướng phía đông rực hồng
Tìm ánh dương trong bão giông cuộc đời
Ước mong được là dòng sông đổ ra biển rộng mênh mông
Ước mong được là ngọn gió tự do giữa đất trời ta phiêu du không âu lo
Để trái tìm mình được thảnh thơi nếu em thấy mỏi mệt quá
Để những tháng năm không như tro tàn
Để ta thấy yêu thêm cuộc đời
Ta từng ngẩn ngơ trên chiếc xe ngược dòng phố đông
Chìm đắm trong những nỗi lo có đúng ko
Cuộc sống xô bồ lắm ko có sắc hồng
Xin, một lần quên hết mình chậm lại một phút
Để thấy hy vọng thắp lên nơi đáy tim
Để trái tim lại khát khao cuộc sống
Ước mong được là dòng sông đổ ra biển rộng mênh mông
Ước mong được là ngọn gió tự do giữa đất trời ta phiêu du không âu lo
Để trái tìm mình được thảnh thơi nếu anh thấy mỏi mệt quá
Để những tháng năm không như tro tàn
Để ta thấy yêu thêm cuộc đời
Bỏ lại muộn phiền ở phía sau
Vượt ngàn dặm trùng xa xôi để ta thấy được sống
Ước mong được là dòng sông đổ ra biển rộng mênh mông
Ước mong được là ngọn gió tự do giữa đất trời ta phiêu du không âu lo
Để trái tìm mình được thảnh thơi nếu ta thấy mỏi mệt quá
Để những tháng năm không như tro tàn
Để ta thấy yêu thêm cuộc đời
Anh mình bỏ quên thành phố ta phiêu du chốn xa…