Rời miền quê êm ấm
Em lên chốn đô thành
Xa mái tranh nghèo
Mong đời bớt gieo neo
Mẹ cha già yếu
Nặng mang chữ Hiếu
Nên cam phận bọt bèo
A2
Nhiều lần rơi nước mắt
Mà môi phải gượng cười
Thân xác mệt nhoài
Rã rời với men say
Người đâu quen biết
Vòng tay thắm thiết
Như tình nhân Đê Mê!
Đk
Nước Mắt Hồng nhan
Hòa trong ánh đèn mờ
Chìm vào chén rượu cay
Bên khói thuốc bay bay
Ly chưa vơi lại đầy
Điệu nhạc quá vui say
Ai hay
Nước Mắt Nàng rơi
Thầm thương số phận mình
Đời nghèo phải hy sinh
Vì mang chữ hiếu
Em chấp nhận
Một kiếp hồng nhan.