Phận duyên ta lỡ làng, thôi thì đành theo gió cuốn bay.
Bạn bè cũng ngỡ ngàng, khuyên cạn tình thì nên uống say.
Vài lần ta nói cười, hứa nhiều điều ở nơi khóe môi.
Vậy mà nay ngắm trăng tàn, đúng lúc ấy tình vội tan.
Hôm ấy mưa rơi nhẹ rơi, giọt lệ thấm ướt những tấm hình ngày nào, lòng chợt cảm giác sao quá đớn đau.
Vương vấn những ân tình xưa, chỉ mặn đắng thôi thì cố quên, phận nàng ý ta giữ cũng chẳng nên.
Chuyện tình ta như thế, là do ý ta, hay là do phận nàng
Rap
Ta từng hiên ngang.. đời phiêu bạc trước giờ thì đâu có ngại gì
Vui với đại ngàn..buồn nâng chén rượu ngẩn cao xứng đáng đấng nam nhi
Nàng quen nhung lụa..gấm hoa,từ nhỏ là tiểu thư đài cát
Biết bao nhiêu người luôn mơ bóng hình thêu tranh khắc họa từng bài nhạc
Ta lặng nhìn bóng hình nàng xa xâm
Nhớ về đôi câu ước hẹn cùng chuyện trăm năm
Nhưng do ý ta hay phận nàng hay ai cắt đứt duyên trời
Tiếng sáo..ngân nga như đang khóc than ta lạc nhau mãi muôn đời
Cho hỏi trong thế gian tình là chi
Vượt bao đắng cay để trở thành kẻ ngu si
Tình này trong trọn kiếp này ta không thể thành đôi tri kỷ
Tiếng pháo vang lên như ngàn lời chúc nàng cùng người khác nâng ly
Bước chân đi như trăm ngàn vết cắt quặn thắt trong lòng
Muôn kiếp nhân sinh ngỡ là chử duyên nhưng hóa chử Biệt Mênh mông
Lưới tìn là khổ ải chứ chẳng có gì đáng
Nàng nói tình yêu như hoa bất tử nhưng lại trao ta là Bỉ Ngạn
ver 2
Buồn cười trần thế có ai sinh ra là của nhau
Một cái chớp mắt để thích 1 người nhưng quên phải trả bằng nỗi đau
Ta muốn vị trí bên nàng vì đó là thứ ta đáng có
Chứ không phải là 1 kẻ cô độc lặng nhìn kỷ niệm thành tàn tro
Rượu họa bóng nàng như hoa lan hồ điệp
Ta đang say hay đang tĩnh khói sương nào còn tiếp
người có ý trung nhân cùng nhau xây bao mộng đẹp
Chỉ trách thân ta là kẻ cô lụy tình yêu là thứ không được ép
Phố ta từng tới nhìn bao nhiêu người qua
Nhưng giờ 2 nơi ly biệt thề nguyện cũng quan sa
Thôi cũng không còn bóng hình dưới gốc liễu chờ ai
Ta và nàng không còn gặp lại cũng không còn ai nợ ai
1 chén hạnh phúc cạn nhìn nàng xum vầy
2 chén đau thương Ta với ta ở đây
3 chén chỉ xin hóa kiếp là cỏ cây
4 chén ta nguyện gửi gắm hồn này theo gió mây
Ánh trăng kia treo trên cao vương màn.
Khói sương như đan lấy nhau khóc than.
Hòa vào trong trái tim thơ ngây là chữ biệt ly vậy.
Chuyện tình ta như thế, là do ý ta, hay là do phận nàng