1. Giữa bầu trời đêm tối tăm có vầng trăng
Dịu dàng thắp sáng nó biết chúng ta sáng mai biệt ly
Ngồi bên đốm lửa hát khúc ca đã bao lần qua gió sương linh lạc
Nhân lúc đang say ôn bao năm tháng qua lúc ta bên cạnh nhau
Giữa tịch mịch trăng sáng soi cớ sao quạnh hiu
Này người đến lúc sắp phải đi cớ sao buồn chi
Mọi đau khổ quá khứ hãy quên đi
Ước mong bầu trời kia sẽ luôn tươi đẹp
Bao nỗi thương tâm năm xưa mong ánh trăng
Hãy mau thu lại đi
[ĐK]
Ề za ê zâm bố ná ê zá ê zằm bô
Ề zà ề zâm bố nga shú bô ế zâm bô
Chuyện xưa cũ cũng sẽ sớm qua đi
Những đau buồn ngày qua sẽ nhanh chôn vùi
Anh phải tin tương lai mai sau sáng tươi chẳng nên sầu lo
2. Đến chiều tà dương hắt hiu chúng ta cùng nhau
Trò chuyện thấm thoát cũng đến tối bất giác sớm mai chẳng hay
Vừa lăn bánh nước mắt cứ thế rớt rơi
Mãi trông người đi đã quên ly biệt
Mong ước cho mai đây ai cũng ấm êm đến đâu cũng bình yên
[ĐK2]
Ề za ê zâm bố ná ê zá ê zằm bô
Ề zà ề zâm bố nga shú bô ế zâm bô
Vừa lăn bánh nước mắt cứ thế rớt rơi
Mãi trông người đi đã quên ly biệt
Mong ước cho mai đây ai cũng ấm êm đến đâu cũng bình yên