Này này anh hỡi em muốn hỏi anh một câu
Em đã nghĩ suy từ lâu
Mà hàng đêm thâu bao lâu chỉ riêng mình em
Là một chàng trai kia cứ nhắn tin em từng đêm
Và quan tâm em từng chút
Lỡ như mai tỉnh giấc
Người ấy nói thích em thì sao
Cớ sao anh lặng im
Hay tại vì anh ngại ngùng nên không dám nói
Mẹ em thường nói tuổi thanh xuân qua ta đâu kịp mộng hay mơ
Vậy tại sao cứ bắt em nơi đây cô đơn ngồi trông với chờ
Một điều em vẫn ước mơ lâu nay là được một lần bên anh
Cùng đi hết tháng năm xuân xanh và được nghe anh nói rằng
Anh yêu em!
Tương và tư người ta mà không chịu nói gì đâu à
Và anh cần em còn hơn người ta cần đống tiền dollar
Yêu thì nói đừng nghĩ nhiều thứ rồi khiến mình mau già
Và em cứ tin vào anh vì anh không phải kẻ xấu xa
Anh đang hơi lo, khi nói ra em sẽ từ chối
Lo từng dòng tin nhắn hằng ngày bỗng thành ngôn ngữ của người lười nói
Tự dặn lòng mỗi khi gặp em
Thì anh phải làm gì để ghi điểm
Điểm thì thấy không có
Mà cái khó toàn làm trò nguy hiểm