Anh ơi em đợi, đợi một lời của anh. Cũng nắm tay rồi, mà hoài chờ ngóng anh. Anh nói em chờ, chờ một ngày rất xanh. Em ngóng em trông em hoài đợi mong em cứ lanh quanh.
Này lại đây em nói mà nghe (nói mà nghe) anh nghĩ em tin anh chắc (tin anh chắc).
Vì yêu thì sẽ tìm cách chứ không phải dùng hàng vạn lý do để bao biện. mặc kệ anh đi.
Thích thích thì rất thích mà thương thương thì không dám là sao đây anh à? Thân như là em đó, chẳng muốn mất tình bạn đó là sao đây anh à? Thích thích thì rất thích mà thương thương thì không dám là sao đây anh à? Ôi sao mà rối rắm, thôi không nghe lời anh nữa từ nay em sẽ chừa.
Này lại đây em nói mà nghe (nói mà nghe) anh nghĩ em tin anh chắc .
Vì yêu thì sẽ tìm cách chứ không phải dùng hàng vạn lý do để bao biện. Tiện đây thì em cũng muốn nói một câu, rằng đã thích anh từ lâu hơi đậm sâu mà anh thì cứ tệ quá cứ tệ quá làm em chẳng biết phải thấy thế nào, mặc kệ anh đi.
Nhưng đôi khi đời không như ý, cứ nói cho qua là sẽ quên.. thôi đành ngẩn ngơ thẩn thơ chìm trong mộng mơ thật thơ về một ngày mai hai ta có nhau.
Từng ngày trôi qua em luôn cố gắng tránh xa anh mà chẳng hiểu sao lại cứ quanh co…anh à phiền anh tự ra khỏi tim em đừng quay lại!
Này lại đây em nói mà nghe (nói mà nghe) anh nghĩ em tin anh chắc .
Vì yêu thì sẽ tìm cách chứ không phải dùng hàng vạn lý do để bao biện. Tiện đây thì em cũng muốn nói một câu, rằng đã thích anh từ lâu hơi đậm sâu mà anh thì cứ tệ quá cứ tệ quá làm em chẳng biết phải thấy thế nào, mặc kệ anh đi.