CƠ HỘI THỨ HAI
Sáng tác: Đỗ Thụy Khanh
Trình bày: Thanh Ngọc
Những cánh hoa hải đường nhẹ mong manh trong ánh dương
Nắng gió đêm sương vẫn vẹn nguyên sắc hương
Định mệnh vần xoay hoa kia nở bỗng chợt tàn
Gió cuốn hoa bay, đi tìm nơi ánh sáng
Vội vàng em bước, đã lạc mất thanh xuân và mất nhau
Một đời vay trả, đưa em đi về đâu?
Là chính em nhận ra bóng tối đã vây quanh cuộc đời
Từng nỗi đau mình em, lẻ loi bước trong nỗi chơi vơi
Dòng thời gian kia không thể xoay ngược chiều về với chính em
Để quên một thời được mất đan xen
Vì trái tim tổn thương vẫn thao thức khát khao bình yên
Dù giấc mơ dở dang, niềm riêng giấu, tâm chẳng an nhiên
Một lần bên anh chung bước trên con đường dài quá chông gai
Nguyện cầu ngày mai bình yên trở lại
Vội vàng em bước, đã lạc mất thanh xuân và mất nhau
Một đời vay trả, đưa em đi về đâu?
Là chính em nhận ra bóng tối đã vây quanh cuộc đời
Từng nỗi đau mình em, lẻ loi bước trong nỗi chơi vơi
Dòng thời gian kia không thể xoay ngược chiều về với chính em
Để quên một thời được mất đan xen
Vì trái tim tổn thương vẫn thao thức khát khao bình yên
Dù giấc mơ dở dang, niềm riêng giấu, tâm chẳng an nhiên
Một lần bên anh chung bước trên con đường dài quá chông gai
Nguyện cầu ngày mai bình yên trở lại
Là chính em nhận ra bóng tối đã vây quanh cuộc đời
Từng nỗi đau mình em, lẻ loi bước trong nỗi chơi vơi
Dòng thời gian kia không thể xoay ngược chiều về với chính em
Để quên một thời được mất đan xen
Vì trái tim tổn thương vẫn thao thức khát khao bình yên
Dù giấc mơ dở dang, niềm riêng giấu, tâm chẳng an nhiên
Một lần bên anh chung bước trên con đường dài quá chông gai
Nguyện cầu ngày mai bình yên trở lại