Lời Tự Sự - Mk7 ft. Trung Nguyên (prod. QT Production)
Ver 1: ( Mk7 )
Không nói thành lời, khi nhìn em vội vàng đặt bước chân ra đi
Anh như chết lặng, đôi tay không níu em được điều đó thật lạ kì
Tình yêu với em chỉ là bộc phát, từ đầu nó đã không có giá trị
Một người từng thương mà sao bây giờ như là canh không có nếm gia vị
Yêu nhau thật nhiều mà sao nhận lại vết xước tinh thần là bấy nhiêu
Vốn dĩ nó chỉ là chuyện tình thường mà anh cứ nghĩ là chuyện tình thương
Người bình thường, đâu ai muốn mình phải buồn đâu em
Cây đã héo vạch đá cũng mòn nhưng mà đâu có chắc có người đang xem
Anh cũng đã biết, chấm hết cuộc tình
Anh không tha thiết và chẳng tiếc người làm thinh
Một người đã đi thì làm sao anh có thể
Giữ lại kỉ niệm và mong muốn em trở về
Lê đôi chân và thầm trách, ông trời sao không cho anh đổ lệ
Có phải là do anh là đàn ông nên ông chẳng muốn anh để lộ
Và cuộc đời này, có mấy hồi là ở cạnh nhau
Người đi còn người ở lại, biết trong lòng lòng còn quặn đau
Dòng đời thì vô thường chuyện tình lại khó lường
Vướng trong lòng là chữ vương, ta kết thúc một chặn đường
Hook: ( Trung Nguyên )
Ngày em vội vàng bước đi, trái tim anh như lạnh giá
Làm sao để ngừng nhớ em, anh buồn không thể nào mà thốt lời
Nhìn em lạnh lùng bước đi, trái tim anh như lạnh giá
Làm sao để ngừng nhớ em, anh sầu vì nặng lòng còn thương em.
Ver 2 : ( Mk7 )
Giữa chốn bộn bề đã không còn những nụ cười trong trái tim anh
Khói thuốc đậm mùi cứ thế quây quanh đọng lại ở trong căn phòng giá lạnh
Dù thế nào thì những điều đó cũng đâu có phải là điều anh mong
Đôi mắt đượm buồn, nhìn em quay bước mà lòng anh cảm thấy chạnh lòng
Thời gian như một giấc mơ, trong phút chốc đã vội tan vỡ
hình bóng của ai ngóng chờ, trang nhật ký sao còn dang dở
Một chút bình yên không vội, anh dành riêng cho bản thân mình
Nhẹ nhàng lướt qua vì anh đã trao cho người bằng cả tâm tình
Anh cũng đã biết, chấm hết cuộc tình
Anh không tha thiết và chẳng tiếc người làm thinh
Một người đã đi thì làm sao anh có thể
Giữ lại kỉ niệm và mong muốn em trở về
Lê đôi chân và thầm trách, ông trời sao không cho anh đổ lệ
Có phải là do anh là đàn ông nên ông chẳng muốn anh để lộ
Và cuộc đời này, có mấy hồi là ở cạnh nhau
Người đi còn người ở lại, biết trong lòng lòng còn quặn đau
Dòng đời thì vô thường chuyện tình lại khó lường
Vướng trong lòng là chữ vương, ta kết thúc một chặn đường