Mai ta xa nhau rồi …chuyện anh với em cũng sẽ làm đôi…
Buồn … đau….
Đừng để anh cười…nhưng sâu trong tâm anh lại khóc…
Đừng để anh cười và cố tạo ra cho mình hoàn hảo một vỏ bọc
Biết bao đêm rồi cùng với máy tính lách cách bàn phím viết lời ca…
Cô đơn thì vẫn cứ bám lấy anh còn phần hạnh phúc thì rời xa…
Anh nông nỗi nắm lấy nỗi buồn còn phần vui cười anh nhường em…
Anh đau khổ em cũng đâu biết…hằng ngày vẫn cố kiên cường thêm…
Vậy hỏi tại sao?...người chọn rời bỏ…xong cất bước không nói một lời…
Người thương em thật em không cần tới….nỗi đau cứ mãi đeo bám một đời…
Tưởng chừng gặp em thì mọi nỗi buồn sẽ không còn mãi theo anh chứ…
Buồn vì người cũ thì cũng đã lành… giờ thì nhận thêm vết thương mới
Anh đâu còn sức để bước tiếp…em ban phát mọi thứ cho anh…
Anh điều gì mà em muốn nữa…cứ tới một lần như thế cho nhanh
Hi vọng rồi cứ thế thất vọng… đừng hỏi tại sao anh vẫn cứ ca…
Buồn thêm đêm nay rồi mai sẽ khác…anh nợ bản thân một lời thứ tha…
Và giờ con đường mà ta chung bước chấp nhận bây giờ hai ta rẽ đôi…
Thì em cứ thế bình thản bước tiếp…bức tranh mới này cứ vẽ thôi…
Bước chân em giờ đây đã khuất bóng anh rồi…
Giống như tình ta giờ cũng rẽ làm đôi…
Hai người hai nơi…chắc do tại vì “ Duyên Số “ !
Có lẽ “ Không Hợp Nhau “ nên mọi thứ chia xa…
Bức tranh bây giờ nào chỉ có hai ta…
Và thêm một người thứ ba ở trong cuộc tình…
Với lớp vỏ bọc người kiên cường, tâm hồn anh giờ như đá sỏi
Nếu xếp hạng về sự chịu đựng chắc anh vẫn ở mức khá giỏi
Miệng cười nhưng vui thì chẳng có, buồn thì rảnh rỗi lại đến phiền
Thật ra anh mong mình như dòng nước, không phải bận tâm đến bến thuyền
Cảm xúc em lỡ cướp đi mất rồi, nếu như trả lại có thỏa đáng ?
Viết vài dòng lặng lẽ trong đêm đến khi hoàn thành trời đã sáng
Đâu ai trả lời câu hỏi đó, đâu ai giúp tim anh lành lặn…
Những ngày đầu nếm chuyện yêu đương ngọt ngào cớ sao nay thành mặn
Còn đâu giai điệu mình say sưa, còn đâu bài nhạc mình cùng hát
Gom hết lại từng chút kỉ niệm vẫn chưa nỡ cho vào thùng rác
Hiện tại chắc không bận lòng người, nhưng anh vẫn cứ buồn lòng mình
Nếu như anh không còn muốn viết nhạc, em biết thì em có đồng tình ?
Không biết tại sao anh cứ để ý suy nghĩ của em đang nghĩ gì
Không hờn không trách, không oán không hận, bỏ qua điều tiêu cực chỉ vì...
Lỡ yêu em như yêu lần cuối , ngỡ tình rồi sẽ đẹp như tranh
Và rồi cái tên ngày nào em gọi, sau cùng cũng chỉ là hư danh
Bước chân em giờ đây đã khuất bóng anh rồi…
Giống như tình ta giờ cũng rẽ làm đôi…
Hai người hai nơi…chắc do tại vì “ Duyên Số “ !
Có lẽ “ Không Hợp Nhau “ nên mọi thứ chia xa…
Bức tranh bây giờ nào chỉ có hai ta…
Và thêm một người thứ ba ở trong cuộc tình…
Mai ta xa nhau rồi …chuyện anh với em cũng sẽ làm đôi…
Hai người hai nơi …chắc do tại vì “ Duyên Số “ !
Có lẽ “ Không Hợp Nhau “ nên mọi thứ chia xa…
Bức tranh bây giờ nào chỉ có hai ta…
Và thêm một người thứ ba ở trong cuộc tình…