Đừng quan tâm đến tôi được không ?
Từ lâu tôi đã thôi hy vọng.
Mặc tôi đi giữa trời bão
Gột trôi đi vết đau trong lòng
Ngày công danh vỡ theo bọt mưa
Họ xem tôi giống như kẻ thừa
Giọt nước mắt nhạt hai chữ đã từng
Đưa ta về nơi gọi là người dưng
Cứ mãi loay hoay giữa cuộc đời trắng tay
Trả trả vay vay bốn chia ba bằng mấy
Đắng đắng cay cay
Thôi thì tôi cứ uống cho say
Chẳng cần ai đợi ai nhớ ai thương ai
Thức giấc bơ vơ bây giờ là mấy giờ
Tỉnh tỉnh mơ mơ cố quên lại càng nhớ
Dối trá vô tâm đọa đày tôi bao tháng bao năm
Vì đời tôi là bao lỗi lầm
Chẳng cần ai phải bận tâm