HẸN NHAU CUỐI CHÂN TRỜI – LÂN NHÃ
Nguyễn Minh Cường
Có người nói rằng sẽ đợi nhau
Đi cùng nhau đến cuối chân trời
Những câu nói còn trên đầu môi cớ sao phai tàn vội
Cánh hoa rơi âm thầm buồn tinh khôi
Tiếng mưa rơi ướt đầm vào đêm trôi
Trái tim ơi xin ngừng đau, một lần thôi.
Nhớ thương ấy giờ vẫn còn đây
Vẫn vẹn nguyên bao yêu dấu đong đầy
Nhưng càng yêu càng nhận lấy toàn nỗi đắng cay
Lá xác xơ lìa cây buồn biết mấy
Xa rời người mình thương sao đau đến vậy
Ngày hai đứa buông tay, trái đất như ngừng quay
Mình hẹn nhau ở cuối chân trời
Rồi nhẹ rơi giọt nước mắt lặng thinh
Trong giấc mơ riêng mình, ngậm ngùi với cô đơn
Bình minh kia rồi sẽ dần tan
Còn bên tai lời hứa mãi trôi ngút ngàn
Ôm nỗi vấn vương cuốn theo bánh xe thời gian.
Nhớ thương ấy giờ vẫn còn đây
Vẫn vẹn nguyên bao yêu dấu đong đầy
Nhưng càng yêu càng nhận lấy toàn nỗi đắng cay
Lá xác xơ lìa cây buồn biết mấy
Xa rời người mình thương sao đau đến vậy
Ngày hai đứa buông tay, trái đất như ngừng quay
Mình hẹn nhau ở cuối chân trời
Rồi nhẹ rơi giọt nước mắt lặng thinh
Trong giấc mơ riêng mình, ngậm ngùi với cô đơn
Bình minh kia rồi sẽ dần tan
Còn bên tai lời hứa mãi trôi ngút ngàn
Ôm nỗi vấn vương cuốn theo bánh xe thời gian.
Từng đêm trôi con tim lạc lối, xót xa đầy vơi
Chờ một ngày bình yên chưa bao giờ tới
Chỉ muốn thấy chân trời ước mơ
Nơi có ánh dương từ trong tâm hồn xây xước
Để những vết thương sẽ được một lần xóa tan mãi mãi.
Mình hẹn nhau ở cuối chân trời
Rồi nhẹ rơi giọt nước mắt lặng thinh
Trong giấc mơ riêng mình, ngậm ngùi với cô đơn
Bình minh kia rồi sẽ dần tan
Còn bên tai lời hứa mãi trôi ngút ngàn
Ôm nỗi vấn vương cuốn theo bánh xe thời gian.
Ôm nỗi vấn vương cuốn theo bánh xe thời gian.