Ngồi cà phê bên trên ban công, tâm hồn ngủ yên
Mùa gọi anh đi theo cơn mơ trên khoảng trời riêng
Muốn có em đi cùng, muốn có em đi cùng anh
Đặt cho anh thêm hai chai bia với khoảng trời riêng
Nỗi buồn kia không nên mang theo, bây giờ không thiếu
Có biết bao mơ mộng, ai rồi cũng sẽ mệt yêu
Mùa tan vỡ ở bên ngoài hiên, mùa thu lại quên tặng anh bình yên
Ngày em đi, để anh ngủ yên ở trong cơn mơ, để đừng bỡ ngỡ
Tình vụn vỡ cơn mưa rồi, mất cơn mơ rồi em
Một chút khói thuốc lá bâng khuâng bên cạnh trời thu
Lời chia tay đêm qua em mang bây giờ chưa ngủ
Mỗi sớm mai thức dậy, ngày mất nhau đang gần thêm
Tàn điếu thuốc khiến cho mây đen đang dần nặng thêm
Ngày mai nói anh có đau thương được làm bằng em
Thành phố quen vô tình, làm nỗi đau bất tận thêm
Mùa tan vỡ ở bên ngoài hiên, mùa thu lại quên tặng anh bình yên
Ngày em đi, để anh ngủ yên ở trong cơn mơ, để đừng bỡ ngỡ
Tình vụn vỡ cơn mưa rồi, mất cơn mơ rồi em
Tình vụn vỡ cơn mưa rồi, mất cơn mơ rồi em
Trốn hết những cơn mưa kia, anh đang khép ánh mắt bên hiên
Ngày vội vã giấu những cơn mưa trong giày anh
Mùa tan vỡ …
Tình vụn vỡ cơn mưa rồi, mất cơn mơ rồi em
Cuộc đời muốn để anh ngủ quên để đem bình yên là em khỏi anh
Và anh muốn ở bên cạnh nhau, dù đây chẳng phải niềm đau đầu tiên
Tình vụn vỡ cơn mưa rồi, mất cơn mơ rồi em
Tình vụn vỡ cơn mưa rồi, mất cơn mơ rồi em