Verse 1 :
Bao nhiêu đêm từ khi bắt đầu
Cơn mưa ngâu liệu ai hiểu thấu
Một người ở lại đằng sau
Xóa đi dòng thời gian mơ màng
Cuốn đi từng ký ức ngỡ ngàng
Và mưa cứ thế tan vào trong tim anh
Verse 2 :
Nghe thanh âm những ngày cuối đông
Nhìn đoạn đường giờ là khoảng trống
Có đôi mắt ai ướt nhòa,
Tháng năm vô tình mang thương nhớ
Của ngày ngây thơ còn yêu bất chấp,
Từng khoảnh khắc nhỏ bé ngày ấy vẫn ở nơi đây
Chorus :
Chỉ vì một chữ thương, vẫn vì người vấn vương,
cả bầu trời kéo mây chẳng còn thấy bình mình hôm ấy
hóa ra duyên mình ngỡ như vẫn đong đầy
một khi xa là xa mãi mãi để mình anh ở lại
Chỉ vì một cái tên, cả một đời khó quên
Lời mà em nói ra như giọt sương mỏng manh trên lá…
rớt rơi bên đường vắng em cũng chẳng cần,
thời thanh xuân của anh là em,
dòng nhật ký vô thức nhớ tên người thương.
Bridge :
Trôi mờ năm tháng,
Từng khoảnh khắc vỡ theo tiếng đàn lòng tan nát
Chìm đắm trong những mộng mơ về nơi có em