Verse 1:
Đêm đã tàn, mà sao em vẫn chưa thoát ra
Khỏi cơn đau về anh hôm qua
Nhìn anh khóc òa, vì người ấy mà
Lòng em đau
Duyên số an bài
Chỉ cho em dừng lại không hơn, người bạn trong anh
Đành đứng từ xa
Lặng im dấu nỗi niềm
Mình thương anh mà trời không thương.
Chorus
( Thì ) có lẽ em phải nên dừng lại và để anh đi
Bởi lẽ trong lòng anh xem em giống bao người
Lo lắng hơn bản thân nhiều
Chăm sóc anh mà quên mình
Thế nhưng càng thương người càng vô tâm
Có lẽ em chỉ luôn sẽ mãi là bạn anh thôi
Có lẽ ta thường hay yêu một người ta chẳng có
Chạy theo hình bóng anh trong niềm hi vọng
Để hôm nay lại vô vọng
Thấy anh đang ngọt ngào cùng người ấy
Em khóc trong tim