Ver:
Đời trai sương gió nên chưa trọn mối duyên hồng nhan
Bước chân sơn hà bụi trần giăng thấy đâu chân tình
12 bến nước sao soi được bến nào đục trong
Hóa phong thư tàn mộng vàng thành đôi nay không còn nữa...
Ở nơi nào đó em có còn nhớ tháng năm xưa
Khói lam ban chiều một mình ta bài ca quạnh hiu
Nhìn hoa đua nở sao trong lòng thấy thương vô bờ
Trách than phận mình vì đời còn trắng tay nên duyên đành lỡ
Đk:
Tình là tình tan vỡ…
Người là người mộng mơ gieo âu sầu hồn này ngẩn ngơ
Mượn làn gió cuốn xa khuất theo mây ngàn
Bay đến nơi thiên đàng
Còn ta một mình chốn mơ trần gian
Rap1:
Tích tịch tình tan tình tan tình tan tình
Phong vân nơi đâu bay đến mang theo hương hoa rời xa mình
Trời ban chữ nghèo buộc chặt với chữ eo nên hẹp cả đường tình duyên lẫn đường đời nhiều lắc lẻo
Quên nghĩa tào khang gừng cay và muối mặn
Em bỏ ta ra đi rồi để giờ mình ta ngồi ngậm đắng
Lối nhân duyên là do em chọn, sướng hay khổ thì cùng đành thôi
1 kiếp độc hành mình ta ôm trọn gió thoảng qua rồi chót lưỡi đầu môi
Rap2:
Lá rụng để về cội, cá lội để về sông
Em nói em thương anh nhất nhưng sao vẫn để anh đợi mong
2 trái tim vàng một căn nhà nhỏ tiếng cười rộn rã đàn con thơ
3 năm muối mặn 9 tháng gừng cay sao em nỡ để mình bơ vơ
Tô điểm chút son hồng em bước theo cùng ai đó
Cái cách người đến và đi qua cuộc đời tôi có khác gì làn gió
Nơi nhung gấm chốn lụa là em lộng lẫy và kiêu sa
Vì tôi tay trắng nên cũng đành mà sao ngăn được cảnh ong mật tìm yêu hoa
Mượn làn gió cuốn xa khuất theo mây ngàn
Bay đến nơi thiên đàng
Còn ta một mình chốn mơ trần gian…
Đk:
Tình là tình tan vỡ…
Người là người mộng mơ gieo âu sầu hồn này ngẩn ngơ
Mượn làn gió cuốn xa khuất theo mây ngàn
Bay đến nơi thiên đàng
Còn ta một mình chốn mơ trần gian
Tình là tình tan vỡ…
Người là người mộng mơ gieo âu sầu hồn này ngẩn ngơ
Mượn làn gió cuốn xa khuất theo mây ngàn
Bay đến nơi thiên đàng
Còn ta một mình chốn mơ trần gian