Ver 1:
Đã lâu rồi , ta chẳng hỏi thăm nhau ,
Nước mắt rơi duyên tình ta lỡ làng
Đã nhiều lần , ta đánh mất niềm tin
Để vô tình ta lạc mất nhau
Ver 2:
Thân anh cơ hàn, không lo được cho em
Người ở bên ai nơi phương xa nhung gấm lụa là
Ánh trăng tàn vội kéo theo áng mây mờ
Được ở bên em bây giờ chỉ giấc mơ
Điệp khúc:
Em bước theo người em có nhìn lại , nơi đây
Xa cách đêm ngày, mình anh chịu nhiều đắng cay
Em cứ bên người cho em ngọc ngà gấm vóc xa hoa
Tình đôi ta từ nay tơ duyên đứt đoạn
Lương duyên ái tình quay trở về, trao cho nhau ,
Tháng năm dài anh nguyện cầu , hẹn em kiếp sau
Bao nhiêu lần anh lục tìm hồi ức ngọt ngào nơi cố nhân
Cả thanh xuân này chỉ vấn vương mình em
Rap:
Anh đã phải cố quên đi , người con gái anh từng thương
Bên người ta em có hạnh phúc và nhớ đến anh có vấn vương
Mưa rơi hoài và rơi mãi anh vẫn đứng đây như ngày thường
Nhớ kỉ niệm ngày xưa đôi ta cùng nhau bước đi trên con đường
Dư âm ngày ấy vẫn đâu đây anh cõng em trên đôi vai gầy
năm tháng ấy nắm chắc đôi tay hứa sẽ sang thưa với mẹ thầy
Nhưng lòng người giờ đã đổi thay , hẹn ước xưa kia giờ chẳng thấy
Có lẽ lời nói đã theo gió bay người để anh cô đơn bao tháng ngày
Nối:
Nắng mùa hạ nhạt nhòa lặng nhìn dáng ai đang dần mờ phai , còn lại kí ức trong anh nhớ thương những ngày hạnh phúc , (con đường xưa nơi anh chờ em ơi người ơi)
Đứng lặng nhìn hạt mưa chờ bóng dáng xưa đi sẽ trở về
Tình đôi ta sẽ không , cách xa hai trốn phương trời
Điệp khúc:
Em bước theo người em có nhìn lại , nơi đây
Xa cách đêm ngày, mình anh chịu nhiều đắng cay
Em cứ bên người cho em ngọc ngà gấm vóc xa hoa
Tình đôi ta từ nay tơ duyên đứt đoạn
Lương duyên ái tình quay trở về , trao cho nhau ,
Tháng năm dài anh nguyện cầu , hẹn em kiếp sau
Bao nhiêu lần anh lục tìm hồi ức ngọt ngào nơi cố nhân
Cả thanh xuân này chỉ vấn vương mình em
Nối:
Người đã xa rồi , nước mắt rơi thật nhiều , lòng quặn đau đêm buồn cô liêu
Nhành hoa phai màu lá rơi úa tàn tình duyên trái ngang anh lẻ loi
Điệp khúc cuối:
Em bước theo người em có nhìn lại , nơi đây
Xa cách đêm ngày mình anh ngồi ôm bao đắng cay ì I
Níu chẳng được đành phải buông hồi ức ngọt ngào đã mãi xa
Cả thanh xuân này chỉ vấn vương mình em e èm