Người thì bơ vơ Người đang êm ấm cuộc tình
Gối chăn lạnh lùng tay nhẹ lau hai hạt mưa rớt
Người về bên ấy rồi khi nao nhớ bên này
Có chăng là khi..đang mùa xuân
Bỗng dưng lại mưa
Uk thì thôi nhé Người ta tham phú phụ bần
Trách thân mìn thôi
Không được như. Như người ta mong
Lụa là gấm vóc nhà cao xe lớn ngày ngày
Trách chi người ta..đi thật xa..quên ngày qua ..
Tép tôm vui vầy bên nhau Người ơi
kình nghê vui thú…..kình nghê
Vẫn là câu hát khi xưa mẹ hát
ru ta….ngày thơ
Đến khi yêu người ta mới nhận ra…
Từng lời mẹ hát..bên tai ngày xưa
Mấy ai ngờ..đó là…sự đời
Thế thái nhân tình Yêu đương thời nay
Đồng tiền đi với………sợi tơ
Duyên thì đã có..nhưng Kim chẵng có
Yêu đương …Gì Đây
Tiếng ai ngân sầu..Nông sâu còn đo
Lòng người ai đoán…ai đo… được đâu
Cứ xem là..giấc mơ qua..mà thôi
Người thì bên ấy..niềm vui người đông đầy
Người ở bên đây..ôm đắng cay
Ngóng người từ phương ấy ..nơi này
Vẫn đắng cay !