VERS:
Xanh tựa như làn mây bay , nhẹ nhàng như ánh trăng tà
Tựa cả bầu trời đượm buồn trong mắt em
Đôi lần e thẹn bối rối , trộm nhìn theo bước chân người
Để rồi gục ngã khi em khẽ cười
Thủ đô cuối thu mây ngang trời nghe đâu mùi hoa sữa khẽ bay
Nồng nàn sẽ thế thay từng ngày cảm giác cô đơn về đây
Chỉ mong có thể nói ra được lời yêu đến em
HOOK1:
Hà nội chợt tỏa hương ngát một vùng trời là vì em
Phải chăng thu qua phiến lá kia rụng rời là vì em
Ngàn muôn cỏ hoa khẽ bay rợp bầu trời , vẽ nên một nụ cười
Dịu dàng trên lối xưa nơi mây ngàn tìm đến
Nhìn người rạng ngời trên phố bao tương tư lại kìm nén
Hạ qua đi mang vấn vương khuất lối xa mờ
Mặc cho ngàn năm trái tim này dại khờ
Thì mùa thu cũng giữ em lại đây
Hạ qua đi mang vấn vương còn đọng trên tóc em hoa vàng
Dù năm tháng kia vội vàng , thì mùa thu cũng giữ em lại đây
RAP:
Xanh như trời, vạn trùng khơi, như cả ngàn sao vào trong một ánh mắt
Xanh sâu thẳm ngỡ như lòng đại dương, bóng người ta hoài thương, mà nay đã đánh mất
Em vẫn tô điểm thêm muôn ngàn tia nắng giữa bầu trời khuya vắng nơi Hà Nội cổ xưa
Nếu như một ngày mây đen dồn dập tới, nguyện lau khô mi mắt em sau lần đổ mưa
Nhưng “ tình chỉ đẹp khi còn là dở dang”, anh cất tiếng thở than, tìm nhạc mà thổ lộ
Bao giông tố đợi tâm can mở ra, chúng nó đến tìm anh như một cuộc đổ bộ
Yêu là căn bệnh mà anh không cần chữa, lý trí - con tim, anh lựa chọn phần giữa
Ngày em đi hồn anh thành hai nửa
Vấn vương điều nhỏ nhất như câu anh về chưa?
Có những nỗi nhớ mà anh không thể thành lời, vô vàn kí ức xa xăm tận muôn trùng khơi
Muốn được bên em đón màu nắng đẹp rạng ngời, dù tình cảm em cạn vơi và ta không thành bạn đời
Đó là dư vị nơi men say tình ái, một cái hôn khiến cho ngàn hương đêm bay xa
Ngón xuân hồng, ta ru em thật khẽ, đó là cả một trời yêu thương tay ta
Vẫn là kẻ say độc bước đường tình ái, cứ như thể ta làm chủ đêm đen
Có những cuộc hẹn không trở thành hình hái, quá nhiều dở dang và chưa đủ êm đềm
Cô đơn chồng chéo xong rồi chất đống, như cạn ly rượu còn được ủ thêm men
Lý do Hà Nội tuyệt sắc như anh nghĩ, vì nó được hình bóng của em phủ lên trên
HOOK2:
Hà nội chợt tỏa hương ngát một vùng trời là vì em
Phải chăng thu qua phiến lá kia rụng rời là vì em
Ngàn muôn cỏ hoa khẽ bay rợp bầu trời , vẽ nên một nụ cười
Dịu dàng trên lối xưa nơi mây ngàn tìm đến
Nhìn người rạng ngời trên phố bao tương tư lại kìm nén
Hạ qua đi mang vấn vương còn đọng trên tóc em hoe vàng
Dù năm tháng kia vội vàng
Thì mùa thu cũng giữ em lại đây