Muốn quên đi em, anh tập chìm vào men đắng
Rượu làm anh say, yêu em khiến tâm hồn anh đau
Hạnh phúc chưa bao lâu, em bước đi không nói câu chào
Chẳng kịp quay ngó anh ở đằng sau
Có đôi khi anh
Không thể kiềm được cảm xúc
Chẳng phải yếu đuối nhưng sao mắt môi lại cay cay
Một chén ta không say, ta uống thêm vài chén rượu đầy
Mặc tình xô đẩy đưa ta về đâu
Đk :
Phải mất trăm năm để nên duyên, ta được đi chung chuyến đò
Nhưng tình không đủ lớn để ta có thể bên nhau
Vạn kiếp tương tư để hai ta có thể nằm chung chăn gối
Than trách ông trời...cớ sao người thay đổi
Gửi trả cho em lời yêu thương
Khi ở bên anh có được
Chuyện tình cảm dẫu đúng sai anh xin nhận phần thương đau
Dò đáy sông kia cạn hay sâu, sông chẳng thể nào che giấu
Nhưng để đo lòng người cả đời này chẳng thấu!!