Trăng ơi đừng đi xa nhé
Vì hôm nay tôi bước một mình
Đừng khuyết mờ đừng nhanh khuất lối
Không ánh trăng đêm buồn hiu hắt
Đêm sương khuya lạnh ướt bờ vai
Vầng trăng soi khuất lối mất rồi
Người từng thương giờ đi khác hướng
Còn lại đây vết thương này mình anh khâu
Giờ anh chỉ biết chôn giấu kỉ niệm vào trong vần thơ
Và chôn giấu vết thương lòng mình vào trong câu hát
Nước mắt dâng trào điệu buồn trong ấy viết lên lời ca
Nghẹn ngào bởi lòng mang bao đau đớn
Bao nhiêu buồn đau anh gửi hết vào đây
Bao nhiêu câu ca là bấy nhiêu giọt lệ tuôn rơi
Tiếng hát nghe buồn hơn cả tiếng mưa đêm
Tình anh và em giờ thành điệu buồn thê lương.