Sao cha đi xa mãi phương trời
Để con Thơ phải tủi phận mồ côi
Chim xa bầy chim còn hót mãi trên cây
Vì sao cha nỡ bỏ con bơ vơ giữa đời
Cha ra đi đã mấy thu rồi
Mẹ lỡ sa bước , gánh vỡ làm đôi
Thương em khờ con đành cầu thực tha phương
Phụ mẹ một gánh nuôi nấng đàn em nên người
Nơi Phương Xa cha có bao giờ , trở về thăm con
Và đàn em mong nhớ cha hoài
Tiếng chim kêu chiều khi trời buông xuống
Nó kêu chi hoài chim lạc bầy nhớ mong
Sau bao năm xa chốn quê nhà lập nghiệp phương xa
Trở về đây dưới mái tranh nghèo
Các em đâu rồi chỉ còn mẹ thôi
Tấm thân hao gầy vì mong chờ đàn con