Khi hoàng hôn tắt nắng, con trai yêu của mẹ.
Trở về nhà vui vẻ những phút ấm êm bữa cơm gia đình.
Bao niềm vui hạnh phúc, con trai yêu của mẹ.
Là một người chiến sĩ cứu hỏa giữ cho cuộc sống bình yên.
Nhưng giờ đây đêm xuống , con phố đã lên đèn.
Lòng mẹ càng lo lắng chẳng thấy trước sân bước chân con về.
Chắc giờ con đang đói, sau gian nan nhọc nhằn.
Cùng đồng đội kiên trì dập tắt đám cháy cứu nguy bao người.
Chiều nay ở bên góc phố ấy lửa đang bùng lên.
Và con đã cứu lấy bao người thoát cơn hiểm nguy.
Rồi con đã ra đi bỏ lại ước mơ tuổi xuân.
Vu lan chưa kịp báo ân.
Còn một mình mẹ mong manh
Mẹ không dám nghĩ đến sẽ có nỗi đau lìa xa.
Còn đâu nữa những bữa cơm đầm ấm bao ngày qua.
Còn gì đau thương hơn là nỗi đau mẹ mất con.
Nhưng mẹ tự hào vì con. Người lính cứu hỏa Việt Nam.