Giọt Lệ nào cũng đắng môi
Và tôi cũng như người thôi.
Cũng nhạt nhòa phấn son. Tưởng đâu là hạnh phúc vẹn tròn.
Vào đường tình vạn lối yêu
Tìm đâu cho mình một buổi chiều
Ai nào ngờ giữa phố đông,mà ta lại chọn lối chung chồng.
Lỗi là… của người đến sau
Phận duyên tội tình gì đâu?
Ngọt ngào chỉ mấy câu
Tưởng đâu là hợp ý tâm đầu.
Họ cùng người vượt bão giông
Sửa túi,nâng khăn một lòng.
Em là nợ của bể dâu. Vợ chồng mới là nghĩa nặng tình sâu.
Đk:
Trả em về nơi,hiu hắt cô phòng
Trả anh về xây lại mối duyên hồng
Ấm êm ở đây. Tan vỡ nơi này
Em chưa từng giữ hạnh phúc nào trên tay.
Bước qua lầm lỡ,hữu duyên vô nợ.
Lênh đênh thuyền trôi,bên lỡ bên bồi.
Sóng xô nhạt môi. Thân gái giữa đời
Biết đâu hạnh phúc. Biết đâu là Nghiệt Duyên.