Người cất bước ra đi sao lại nước mắt hoen mi,
Em vấn vương điều gì?
Tình rẽ lối chia hai đâu phải lỗi của riêng ai,
Anh cũng đâu chung tình được mãi
Để nước mắt em rơi anh nợ em cả cuộc đời,
Đau với anh thêm lần này thôi
Đừng cố chấp bên anh phai tàn cả tuổi Xuân xanh,
Chỉ khiến em vương sầu vào mắt.
Chorus:
Em đi rồi rất xa rồi, anh đã tự đánh mất em rồi,
Ai sẽ lau mắt môi mỗi khi mưa về ướt gối
Chẳng bao giờ, chẳng bao giờ
Chẳng bao giờ sẽ chẳng bao giờ
Em phải khóc dưới mưa đợi chờ anh nữa
Anh đâu ngờ, anh đâu ngờ, anh đâu ngờ số kiếp hững hờ
Gieo phận duyên trái ngang bắt ta mỗi người mỗi kiếp.
Ta đứng lại, em ở lại, anh sẽ về với kiếp cỏ dại
Kiếp này đâu muốn ai một đời yêu ai.