Cô Thành (孤城)
Sáng tác: Viêm Hạc (炎鹤)
Hát gốc: Lạc Tiên Sinh (洛先生)
Lời: Lee Phú Quý
Lá thu vàng rụng trước gió mà trăng cao sáng soi vằng vặc
Tiếng ai đàn âu sầu mấy câu dưới mưa tầm tã
Tấu khúc nhạc lúc quay đầu thì cố nhân rời đi đã lâu
Thở than nơi nhân gian biết bao “yêu hận tình thù”
Ngóng chân trời mà trống vắng còn đây năm tháng bao đợi mong
Cuối thu rồi ta chờ cố nhân đến đây sưởi ấm
Cứ say nồng cứ mơ mộng nàng dưới trăng cùng ta lãng du
Vượt thiên nhai phong sương ngắt hoa bên nhau chiều tà
[ĐK]
Trên bầu trời trăng treo mà sáng soi thấu chăng lòng ta
Nàng xa khuất để lại mỗi ta thao thức tàn canh
Một chung thêm một chung âu sầu kia chưa dứt chưa buông được
Vì ai ta dừng chân lá hoa tương tư rụng rơi
Chưa tỉnh mộng miên man sợ thức giấc ái ân vụt tan
Mà ta cũng sợ rằng chữ yêu hận luôn trói chặt
Trời thu gió lạnh căm ôm mộng mơ nhưng đến khi bừng tỉnh
Chợt như cô thành hoang vắng tuyết rơi trong lòng ta