Vừa hôm qua nhặt vội mấy câu dỡ dang, hối hả quay lưng ném yêu thương khướt từ dĩ vãng.
Để hôm nay giật mình trống vắng vội vàng, vá vá khâu khâu chiếc tình vỡ nát.
Phải anh không phải anh đã quay về không, có lẽ em say thế nên trông ai cũng thấy giống.
Phải anh không phải là anh nhớ em không, thôi anh quay về kẻo người ta trông.
ĐK:
Anh ơi mình đã nói chia tay rồi mà, quan tâm làm chi để vỡ òa xót xa.
Em rất sợ nắm lấy đôi tay kẻ lạ, đôi mắt này trông thấy ai cũng là anh cả.
Có lẽ nào yêu quá cũng là cái tội, có lẽ nào nhớ quá cũng là sai lối.
Nắng nghiêng chiều mỗi bước chân em rã rời, mỗi bước là mỗi bước đau xót gọi anh ơi (tên anh)....