Làn sóng trôi xa, đêm qua anh muốn đi xa thật xa nơi này
Thành phố những ánh đèn cô đơn từng ngày
Chiều chiều anh vẫn lang thang về góc phố cũ nơi cô từng ngồi.
Làn sóng vỗ bờ, nằm nghe gió gieo câu yêu thương bên tai
Anh nhắm mắt khẽ đưa đôi tay lại gần, gần tia nắng với ký ức cũ khi cô còn mang trong anh niềm vui ngút ngàn…
Woa, biết đàn bà nghĩ suy ngược xuôi chẳng đi về đâu..
Woa, biết đàn bà nghĩ suy từ có thành không, buồn chán ngồi không, buồn chán ngồi không.
Làm tình yêu anh bơ vơ không nhà,
làm tình yêu anh ngây ngô như là, như là trẻ thơ.
Đôi mắt lả lơi, hàng mi vút cong anh lao xao câu chào
Rồi cô đến bên anh như mưa mùa hạ
Chẳng mấy chốc mưa tan để lại một câu chia tay ngỡ ngàng.
Làn sóng vỗ bờ, lại nghe gió gieo câu yêu thương bên tai
Anh nhắm mắt khẽ đưa đôi tay lại gần, gần tia nắng với ký ức cũ khi cô còn mang trong anh niềm vui ngút ngàn...
Woa, biết đàn bà nghĩ suy ngược xuôi chẳng đi về đâu..
Woa, biết đàn bà nghĩ suy từ có thành không, buồn chán ngồi không...
Làm tình yêu anh bơ vơ không nhà,
làm tình yêu anh ngây ngô như là…