[Ver 1:]
Bắt đầu từ đâu và lúc nào đây, vị trí người dưng anh được nhường
Trên nhiều phương diện anh không thể hiểu.
Ta cùng sánh bước giờ ngược đường
Vẫn góc phố cũ mang nhiều kỷ niệm, nơi anh thường đợi ở giữa ngõ
Nơi tình yêu bắt đầu chớm nở, giờ đầy hỗn tạp trước cửa nhỏ
Đau thương đó anh đã nhận quá nhiều, có lẽ anh yêu sai cách
Để giờ vụn vỡ đau như chưa từng, vậy đoạn tình duyên mình ai trách
"Mưa của ký ức" còn đâu, làm tim anh thêm nhói buốt
Đừng khiến anh phải thức trắng nhiều đêm.
Làm bạn sương đêm với khói thuốc
Yêu em anh bị lừa dối, để giờ anh nhận lấy thương đau
Đừng trao cho anh niềm tin sâu đậm, yêu anh em bỏ lại chương sau
Đừng nói với họ là anh dại khờ, yêu em không nắm chặt bàn tay
Vì ngay lúc này anh là người dưng, nghĩ sao khóe mắt lại càng cay
Anh biết tất cả chỉ là lầm tưởng, nhưng cảm xúc của anh muốn nói
Trong tim anh đây em người quan trọng, đừng để đường về gió cuốn lối
Đừng để niềm đau đó anh ôm trọn, việc yêu em phải đếm từng giây
Đừng lừa dối anh thêm lần nào nữa, anh muốn hồi kết đó dừng đây
[Mel 1:]
Đôi chân lang thang anh tìm về mảnh ghép tim ai nay còn đâu
Tìm lại từng ký ức đó vây quanh
Con đường kia nay anh đi mưa vẫn ướt lạnh
Là còn niềm tin đôi ta quá xa
Chẳng thể nắm lấy đôi tay trên con đường
Là vì mưa đêm nay lạnh giá mang em đi xa
[Ver 2:]
Gọi kỷ niệm về trong chiều gió lộng nhưng anh sẽ sao
Khi tim giờ án binh bất động mưa thay nắng hồng
Buộc lòng tự đau khi chính em là người phản động
Một mình em quyết định rủ nhau yêu thương cho say
Rồi vội vã rời xa bỏ anh trong chiều mưa bay
Mưa bay nhiều thế em cũng nỡ.
Có phải tim anh giờ không còn chỗ ở
Mối tình dang dở anh mơ, anh đợi, anh chờ, anh ngỡ
Mình là họa sĩ, em là nàng thơ rồi tự dậy sóng lên từng cơn mơ
Loạn từng nhịp thở vì nhớ vì thương vì tình còn vướng.
Vì anh vẫn quen đợi chờ
Lần về những ngày mưa cũ gió cuốn đi chiếc lá chiều thu
Như em vong phụ một người ê ẩm cả con tim
Em quá gọn gàng trong lời nói làm anh thay đổi cả một con người
Quá nhiều đường lối dẫn dắt em đi sao anh cản trở hỡi người
Chung thủy khi yêu là nhu nhược vậy ta sẽ tàn sát nhau sao
Xin em đừng giận bản thân anh chưa hoàn hảo
Khép kín con tim gạt hết muộn phiền em phải đi xa
Kêu anh đừng đợi quá nhiều khó khăn lúc này tìm tới
Anh sợ một mai ta không còn nhau trên đường đời
[Mel 2:]
Đôi chân lang lang anh tìm về mảnh ghép tim ai nay còn đâu
Tìm lại từng ký ức đó vây quanh
Con đường kia nay anh đi mưa vẫn ướt lạnh
Chợt nhìn quá khứ nay đã vụn vỡ
Chỉ còn hạt mưa ôm lấy giấc mơ
Có lẽ trái tim em vẫn ở đây được bên em ngay lúc này.