ÔM TRONG HỒI ỨC
- Bài gốc: L (Đào Tử)
- Lời: Kiều Dương
- Nhạc: Kiều Dương
- Nhạc Hoa Lời Việt: Lãnh Cung
- Thể hiện: Lãnh Cung
Cánh hoa tàn khóc kiếp nhân gian
Khổ vì yêu nỗi đau chẳng màng
Dẫu cho nàng dứt hết tâm can
Nàng cũng chẳng oán than
Hóa ra giọt nước mắt không rơi
Vì lòng chẳng oán than nữa rồi
Chỉ âm thầm nhặt lại cánh hoa mỉm cười
Màn đêm buông mưa dần tuôn
Cạn chén say cho quên nỗi buồn
Khổ vì ai đau vì ai
Mà vẫn ôm tương tư tình ái
Phận bèo trôi kiếp luân hồi
Giờ chẳng muốn cũng đắng cay rồi
Nhìn mưa rơi lòng vẫn chơi vơi trong hồi ức
Cánh hoa tàn khóc kiếp nhân gian
Khổ vì yêu nỗi đau chẳng màng
Dẫu cho nàng dứt hết tâm can
Nàng cũng chẳng oán than
Hóa ra giọt nước mắt không rơi
Vì lòng chẳng oán than nữa rồi
Chỉ âm thầm nhặt lại cánh hoa mỉm cười
Màn đêm buông mưa dần tuôn
Cạn chén say cho quên nỗi buồn
Khổ vì ai đau vì ai
Mà vẫn ôm tương tư tình ái
Phận bèo trôi kiếp luân hồi
Giờ chẳng muốn cũng đắng cay rồi
Nhìn mưa rơi lòng vẫn chơi vơi trong hồi ức
Cánh hoa tàn khóc kiếp nhân gian
Khổ vì yêu nỗi đau chẳng màng
Dẫu cho nàng dứt hết tâm can
Nàng cũng chẳng oán than
Hóa ra giọt nước mắt không rơi
Vì lòng chẳng oán than nữa rồi
Chỉ âm thầm nhặt lại cánh hoa mỉm cười
Cánh hoa tàn khóc kiếp nhân gian
Khổ vì yêu nỗi đau chẳng màng
Dẫu cho nàng dứt hết tâm can
Nàng cũng chẳng oán than
Hóa ra giọt nước mắt không rơi
Vì lòng chẳng oán than nữa rồi
Chỉ âm thầm nhặt lại cánh hoa mỉm cười
Chỉ âm thầm nhặt lại cánh hoa mỉm cười