Thu đã về, nỗi buồn giăng lối nhỏ
Ngồi co ro nơi góc phố không người
Bến Vân Lâu lần đầu nhớ em ơi
Cơn rét đến có em cùng chung lạnh.
Em thì thầm, tình yêu thương nhè nhẹ ,
Ôm đời anh ấm áp để thay lời
Anh dâng cả tình này chẳng hề vơi.
Nghe hơi thở từ trái tim thổn thức .
Như mùa Xuân , tình nồng đang thúc giục
Trên thân ngà làn hương nhẹ thơm bay
Đêm ái ân ngây ngất thật tràn đầy
Anh gục ngã bên đời em vĩnh viễn.
Trên bờ môi ta thắm đượm thương yêu
Nghe không gian êm ả dáng yêu kiều
Bến Vân Lâu , nhớ chờ anh em nhé
Nụ hôn đầu tình khúc viết trao em.