Hãy để tôi nói! Vấn đề cậu không phải âm nhạc
Cậu bị lời xỉa xói chĩa vào tim mình đâm toạc
Tiêu cực như đám đỉa đói khiến hành động cũng nông cạn
Đi từ từ thôi ông bạn
Đợi một chút cho sông cạn
Không ngờ cậu ra được quyết định không thể tệ hơn sau nhiều lần loay hoay
Cậu gạt tôi ra vì nghe người ta nói cậu cần phải đổi thay ngay
Thằng ICD ở trong bóng tối và cậu cũng chẳng mảy may hay
Thứ cậu có chỉ là cuộc đời đáp ứng cái lúc cậu xòe tay vay
Lá thư lần trước tôi đợi mãi chưa thấy phản hồi
Và tôi đã thầm ước cậu sẽ không còn mắc lỗi nào giống như những sai lầm trước
Hóa ra những suy nghĩ đó nó vẫn ở đấy
Tự cậu soi sáng để cho chúng tiến lại gần đuốc
Những đám mây dần ướt
Thế giới cầu nguyện và cần phước
Khá bất ngờ khi cậu nhảy vào đấu 3 phần lành lặn, 7 phần xước
Sợ quân cờ đi nhầm nước nên ngại ngần bước
Thêm chút gia vị thôi vì bài nhạc này chưa đủ đậm sau một lần ướp
Đừng cố giả vờ là mình hiểu biết
Nghĩ lớn đâu nghĩa lu mờ tiểu tiểu tiết
Sao thế? Cậu từng quất cả RV mà
Sao giờ làm gì cũng chờ biểu quyết
Đâu còn phải chứng minh là mình lão luyện
Cậu có lượng khán giả cần cậu đảm nhiệm
Hết sức đi, khán giả sẽ tự quyết định nghệ sĩ nào trong vai phản diện
Vần câu mà cậu thả, nối đuôi như tàu hỏa, chúng đợi ngày rời ga
Khi lời lẽ cẩu thả, chúng bắt đầu ẩu đả
Hãy nghĩ về thời gian
Yeah, những lời khen sẽ đến và đi
Còn cả tá người yêu mến mà Huy
Nếu căn hầm không còn đủ ánh sáng
Thì đứng lên tự thắp nến mà đi
Hãy để tôi nói! Vấn đề cậu không phải âm nhạc
Cậu bị lời xỉa xói chĩa vào tim mình đâm toạc
Tiêu cực như đám đỉa đói khiến hành động cũng nông cạn
Đi từ từ thôi ông bạn
Đợi một chút cho sông cạn
Cậu đâu thể viết kịch bản cho cuộc đời mình và mong nó không sạn
Điểm yếu của con người là gì?
Là thích làm việc theo tâm trạng
Who you wanna be, who you wanna be, in your mind
Who you wanna be, be like ICD
yeah It's alright
Tất cả cố chạy về đích, họ bảo với nhau là trời sắp tối
Còn đích ở đâu thì không phải ai cũng biết
Và họ lao đi khắp lối
Họ khao khát những sự hào nhoáng, mà quên mất rằng, hào nhoáng nào cũng có góc tối
Cuộc sống này bản chất là vậy
Chẳng ai muốn mình bị mất đà chạy
Sự nóng giận thì rất là nhạy
Nên ai cũng muốn về nhất là vậy
Đi ngủ một giấc và dậy
Làm sao biết có chuyện gì sắp tới
Đâu thể nào gào với thế giới
Tôi có chuyện buồn, mọi người vào đây cùng tôi khóc với!
Nói tôi nghe nói tôi nghe
Cậu ghét bản thân vì điều gì ?
Nói tôi nghe nào! Nói tôi nghe nào?
Hay cậu bắt tôi phải đọc suy nghĩ?
Cậu vẫn nghĩ về khán giả của mình hằng đêm
Khuôn mặt cậu bị những ám ảnh đó hằn lên
Hỏi thật nhé cảm giác khi được gọi là ICD có tuyệt vời hơn là lúc được gọi bằng tên
Có chắc là cậu đang đi theo cái được gọi "tiêu chuẩn cao"
Hay đó chỉ là một cái bẫy họ bắt cậu trở nên hoàn hảo
Còn không biết mình muốn gì, rốt cuộc, sao làm tốt được
Nhìn người ta lao đi ầm ầm, việc mình chưa xong, lại chẳng sốt ruột
Mọi người nói về ranh giới
Chạy đi vì trời nhanh tối
Tự khám phá con đường của mình đi, đâu phải lời khuyên nào cũng là manh mối
Còn nhớ cuốn nháp hồi cấp 3 không?
Chúng đã bị cậu vứt xó
Ngay cả những thứ sạch sẽ nhất cũng cần rác rưởi để tôn vinh nó
Hãy cho tôi 1 câu trả lời thỏa đáng
Đừng mải đi theo ánh mặt trời quên mất cậu có thể tỏa sáng
Hãy hứa với tôi cho bản thân thêm thời gian đi
Có vẻ như "thiếu thời gian" là một căn bệnh nan y
Có phải không?