Hoàng hoa cho ta say mê ánh mắt của nàng
Vấn vương rồi thương nhưng đâu dám ngỏ nên lời
Đêm đêm mình ta ngồi ôm mơ ước chung đôi
Một hôm trời ban nắng mai em đã bảo thương rồi
Nhưng chuyện mộng mơ thường đâu có nên thơ
Trách phận nghèo nên mẹ cha ngắn cấm đôi mình
Má hồng kiệu hoa lòng ta tan nát khi em đi
Giọt buồn động trên bờ mi liệu trời cao kia có thấu
Em đã đi về bên ai rồi mà lòng còn mong ngóng trông
Nơi bến sông xưa xót xa phận anh đau thương ở lại
Đò này vội lỡ sang sông hỏi người còn đó hay không
Hóa tan giấc mộng nơi đây một mình anh mong
Rap
Hoàng hoa cho ta say mê ánh mắt của một thiếu nữ tựa trong tranh
Phận duyên chênh vênh níu bước hóa kiếp thân ta mộng mơ hoài mong manh
Vinh hoa phù du che mờ mắt
Vì yêu mà tim đau quặn thắt
Một kiếp bồng lai đúng là sai sẽ chẳng bao giờ với được ai
Vì anh còn mơ về chuyện tình đôi ta
Vì anh còn mơ về nàng là nhành hoa
Vì sao một giấc mơ đằm thắm, không thể nào nắm
Coi như duyên ta chưa đến sẽ chẳng bao giờ hóa chuyện tình trăm năm
Nỗi đau này gửi lại gió mây
Mong nhớ ai về giọt buồn nào có hay
Rót vơi đầy rượu đâu có say
Ôm trọn nỗi nhớ trách ai mang em đi vậy
Em ra đi không hồi âm
Để giọt lệ vương bên kia nơi dòng sông
Nước trôi nhẹ đưa pháo hoa em bước theo chồng
Em đã bước đi theo chồng
Sương rơi nơi đây bủa vây
Này người ơi phương xa còn nhớ ta
Dẫu bao ngày mưa nhưng giờ em chẳng còn nữa
Em ra đi còn mình tôi
Một mình anh ôm chơi vơi
Nỗi nhớ còn đây yêu thương còn đây sao em đi không về
Em ra đi còn mình tôi
Một mình anh ôm chơi vơi
Nỗi nhớ còn đây yêu thương còn đây sao em đi mãi