TRÁCH NGƯỜI GIAN DỐI
Có phải rằng anh đành tâm gian dối
Khi bỏ mình tôi một bóng đơn côi
Anh đi xa cách phương trời, mà sao không nói một lời
Dù một lời cay đắng bờ môi
Có phải đường yêu người hay thay đổi
Khi tỏ đường đi người chán chê tôi
Tình yêu tôi trót trao lầm, nhiều đêm tôi khóc âm thầm
Đành nghẹn ngào nuốt lệ vào tim
Người ơi! Những lời ngọt ngào trên môi
Những nụ cười người trao tôi, sao chỉ là gian dối
Giờ còn đâu!
Những ngày mặn nồng bên nhau, tan giấc mộng ban đầu
Bước vào đường yêu lòng ai không muốn
Trao cả tình yêu mình mãi bên nhau
Cùng nhau duyên thắm cau trầu
Đẹp sao cho mối duyên đầu
Lòng nguyện cầu mãi một tình yêu.