BỒ CÔNG ANH
Đã bao ngày vắng anh, mây vẫn trôi nhưng thẫn thờ
Đồi xanh vẫn hát ca, dù lời ca không thấy vui!
Những con đường lá rơi, hoa vẫn thơm nhưng không cười,
Và em cũng nhớ anh hơn bao giờ!
Gió trên đồi vẫn bay, nhưng lạnh hơn, hơn bao ngày
Bồ công anh khẽ run, vì cơn gió, vì nhớ anh,
Đón một ngày nắng lên, bồ công anh nhẹ bay cao
Ngàn bông hoa như muôn ánh sao rơi!
Bồ công anh bay đi xa khuất,
Còn mỗi em ngẩn ngơ chân trời
Những ngày dài chờ anh mãi
Bồ công anh cũng chẳng thấy đâu!
Và trong cơn mơ em bỗng thấy
Một sớm mai anh quay trở về
Trên tay cầm một càng hoa bồ công anh!
Chỉ ĐÀ LẠT nhỏ nhoi không thể giữ chân một người
Tình yêu em mỏng manh chẳng thể ôm trọn lấy anh
Gió trên đồi vẫn lạnh, hồ Xuân Hương vẫn trong xanh
Và tim em vẫn không thể quên anh!
Dù cho đôi ta đã xa cách
Còn mỗi yêu thương em để dành
Mãi không đành thả trôi đi
Phải quên nhau, ai không ướt mi!
Vì anh là một phần ký ức
Là tháng năm thanh xuân tươi đẹp
Câu chuyện tình của người yêu bồ công anh!