Chuyện tình mưa nắng
Mưa và nắng đuổi nhau trên thành phố
Anh tìm em trong câu thơ dại khờ
Tuổi đôi chín má hồng lúng liếng
Mắt đen tròn em gửi cả vào thơ.
Anh tìm em giữa sân trường ngập nắng
Mưa bất chợt lùa về kỷ niệm xưa
Chiếc ô nhỏ không che nổi tà áo trắng
Anh lặng người đứng dưới cơn mê.
Hai mươi năm quá nữa cuộc đời
Trang thơ tình mưa nắng chẳng hề phai
Dòng mực cũ nét nghiêng còn sống mãi
Tuổi hồn nhiên một thưở đã mưa trôi.
Anh và em như mưa và nắng
Chạm vào nhau khi mưa nhòa bóng mây
Rồi vỡ tan theo từng giọt nước
Theo dòng đời cuốn mãi xa nhau
◦