Hôm nao chàng đi, u buồn phút giây biệt ly
Chia tay từ đây, ôi tình cách chia còn gì
Nào ngờ phương Bắc, càn quân xuống
Trùng dương tan tác trước nguy khốn
Sao nỡ gây thù sau, chẳng nghĩ duyên ban đầu
Thương thay phụ vương, đâu ngờ thiếp đây đành tâm
Nên dâng nỏ thiêng, cho chàng tráo đi tình chung
Nỏ thần nay đã hết linh ứng, phụ hoàng điêu đứng trước binh biến
Chàng ơi có biết, thân thiếp rối như tơ vò
Trên lưng ngựa phi, đau lòng quốc kêu nỉ non
Rưng rưng dòng châu, xa rời chốn cung vàng son
Từng dàn lông ngỗng đã rơi xuống, chỉ đường phụ tướng biết nơi chốn
Theo dấu chân người đi, Trọng Thủy ơi đâu rồi?
Ngay bên bờ sông, vua liền khấn xin thần linh
Kim quy hiện lên, cho người biết rõ sự tình
Giặc là con gái của vua đó, ngài bèn vung kiếm chém công chúa
Vì con bất hiếu, gươm báu cắt đôi thân tình
Thôi thôi từ nay, dương trần hết mong gặp nhau
Cám xin bài chi, đem thù oán cho tình đau
Ngọt ngào nay chuốc lấy cay đắng
Lạnh lùng rên xiết giữa thanh vắng
Mây trắng bay về đâu, gieo trái ngang cơ cầu
Thương cho Mỵ Châu, xa rời thế gian còn đâu
Tơ duyên nặng mang, xin hẹn kiếp sau gặp nhau
Hồn lìa thân xác những lưu luyến
Chuyện tình chua xót lúc chinh chiến
Buồn thay số kiếp, công chúa lỡ duyên ban đầu