Nhặt cánh hoa rơi không màu,đớn đau lòng này ai hiểu ai thấu,mỗi tối riêng tôi một mình lắng nghe vài bài nhạc xưa cũ rích,nhìn khói thuốc bay vô hồn thản nhiên giữa trời một mình vẫn ổn..
Kết thúc rồi sợ nghe tiếng yêu lắm rồi.đắng cay ngọt bùi khổ đau giả dối,nép sau mưa bình yên nói sao cho vừa ! Kết thúc rồi anh chẳng cần ai nũa
Lúc cô đơn thì ôm đóa hoa hồng dại,bước đi bỏ lại chẳng cần mãi mãi.
Mãi mãi chi vài hôm cũng phai cũng tàn,mãi mãi rồi nay hợp mai tan.