Buồn lắm nhưng chẳng biết nói với ai giờ đây?
Em đi rồi để lại anh với nổi cô đơn !
Từng đêm trắng nước mắt lặng thầm
Nhớ em nhưng chăng thể nói
Chắc bây giờ em đang rất vui bên người
Giờ này ai cũng đã ngon giấc say
Còn mình tôi ôm lấy nổi đau trong hao gầy
Tại sao yêu thề hứa mãi mãi
Để hôm nay tất ca đổi thay !
Ta bắt đầu không sai, nhưng sao hôm nay lại sai ?
ĐK:
Em đi rồi để lại anh với nỗi cô đơn, làm bạn đêm ngày .
Em chẳng cần anh nữa ...em xem anh là người thừa.
Em đi rồi anh đau biết mấy …nỗi đau này đâu ai nhìn thấy .
Đau trong lòng anh đây …anh luôn tim đến cơn say.
Giữa chúng ta từng là tất cả ,để hôm nay nên trở nên xa lạ.
Ta mỗi người mỗi ngã tinh yêu này giờ quá xa ...
Anh sẵn lòng bỏ qua tất cả, để chúng ta trở lại bắt đầu.
Nhưng đó là mộng mơ của kẻ sầu tình mà thôi.