Phố vẫn êm đềm giấc ngủ, đầu đông mong manh đến lạ.
Gió hát trên cành khô lá, kéo cô đơn về qua.
Cứ nghĩ có thể làm tất cả, vì em yêu em thâm một lần.
Nhưng lại nhận lấy đắng cay, thêm một lần.
Chút nắng mong manh sao thành mùa hạ.
Chút tình xa lạ sao giữ được người ta.
Hứa càng hay kết thúc càng cay.
Yêu càng lâu vết cắt càng sâu.
Phố vẫn vậy chỉ có lòng người đổi thay.
Chorus:
Tìm được gì năm tháng phai phôi
Tìm được gì lệ đắng trên môi.
Đã tứng nhiều lần thứ tha bỏ qua, mà em vẫn làm đường lạc lối.
Mây của trời phải để gió cuốn thôi.
Buông đôi tay để em tung cánh bay.
Kho chẳng muốn giải bày thì mọi thứ cũng dần đổi thay.