Đã là đàn ông ai chẳng có phút không thật lòng, nếu là đàn ông ai không một lần nông nổi
Chẳng phải dối gian chỉ bởi tham lam, nên những lúc không em anh làm người có lỗi
Để rồi hờn ghen khi người biết anh không thật lòng
Để rồi buồn đau khi anh thêm nhiều lần nông nổi
Chớ khóc đâu em hãy hiểu cho anh. Dẫu có bên ai anh vẫn yêu em thật nhiều
Đừng buồn em hỡi khi đêm đêm anh đã ra đi
Khi đêm đêm anh đã bên ai bỏ em trong quạnh hiu
Đàn ông ai cũng đôi khi không là chính mình, nên anh đôi lần dối em
Anh biết anh đi là sai, anh biết anh không thủy chung
Nhưng đừng buồn em hỡi, bình minh sẽ mang anh về.