Ver
Trước mắt lúc ấy nước mắt đã ngừng rơi, còn riêng đôi môi mong manh hôm nay cắn chặt
Những vết thương, sau tất cả … Hồi ức giăng lối anh về… còn Em nở buông câu thề
Hôm ấy…Chiều vàng hàng cây lá cũng xác sơ
Giờ người về lòng càng thêm đau …Hoa còn vươn chúc hương tàn.
Sương nắng qua đồi … Giờ phải khóc!
Còn ngày buồn anh mang niềm đau…Khi trở lại là ngày mình mất nhau.
Có bao giờ…Thiết tha này trao nhau
ĐK:
Từ ngày mà mình chia tay, còn vương lại sau bóng hình em vẫn chờ…em vẫn khá thân quen
Ngày mà mình xa nhau em biết chăng, Có một người thầm thương thầm nhớ
Thương sau…Ta từng là một đời của nhau
Lệ nhòe nằm trên đôi mi, còn vương lại đây chúc duyên tình, Khi đó ta nhìn em sang ngang...
Xin em đừng…Em ơi!
RAP LEE KEN
Anh đã cố không nghĩ về em để bóng hình người mãi trôi xa
Biết nhớ sẽ càng đau thêm dù gì chuyện buồn cũng đã đi qua
Tình đầu là tình đổ vỡ thôi cứ xem như là một giấc mơ
Lỗi do anh đã tự bỏ lỡ ngày tháng tươi đẹp khi còn có em chờ
Ta đã bước qua nhau thật mau anh mang niềm đau do chính mình tạo
Cách em chọn xa nhau sắc sảo hoàn hảo đến mức đau mãi về sau
Quá khứ cũ đã qua giờ chỉ mong ta có thể xóa
Viết thương lòng người đừng có mãi xoa vì chuyện tình mình từ lâu đã nhạt nhòa rồi
ĐK:
Từ ngày mà mình chia tay, còn vương lại sau bóng hình em vẫn chờ…em vẫn khá thân quen
Ngày mà mình xa nhau em biết chăng, Có một người thầm thương thầm nhớ
Thương sau…Ta từng là một đời của nhau
HOOK:
Trước mắt lúc ấy nước mắt đã ngừng rơi, còn riêng đôi môi mong manh hôm nay cắn chặt
Những vết thương, sau tất cả …Hồi ức giăng lối anh về… còn Em nỡ buông câu thề…
Hôm ấy vì sau mình không bên nhau?
ĐK:
Từ ngày mà mình chia tay, còn vương lại sau bóng hình em vẫn chờ…em vẫn khá thân quen
Ngày mà mình xa nhau em biết chăng, Có một người thầm thương thầm nhớ
Thương sau…Ta từng là một đời của nhau
Lệ nhòe nằm trên đôi mi, còn vương lại đây chúc duyên tình, Khi đó ta nhìn em sang ngang...
Xin em đừng…Em ơi!
RAP ĐK
YA! Khi lòng chưa nguôi…Câu thề buông xuôi
Mang lời tâm sự như dao cắt tình phanh phui
Để cõi lòng tan nát mang nổi buồn dày thể xác
Liệu anh sẽ tốt hơn, hay sẽ ngu dốt hơn?
Thứ mà mình thấy… không còn trước mặt ngày qua
Giấu mặt vào đấy… không nhìn thấy em rời xa
Bước ngoặt ngày ấy… em về chốn nơi phồn hoa
Đứng nhìn từ ấy…. thôi nước mắt tuông dài ra