Nắng đưa ta về, trời làm mưa giông
Trước mái hiên nhà, mình em bơ vơ
Nắng đưa em về,một vùng mây bay
Lướt qua môi hồng, chờ ai đâu hay
Ngoài trời như đang mưa, từng giọt dài vẫn đang rơi
Đâu có làm bạn với nỗi buồn, sao cứ tìm cớ sang chơi
Vẫn đang có những chuỗi ngày, bên lan can làn mây trôi
Có chút lãng đãng bên điếu thuốc, sợi khói dài lấp đầy môi
Ta chạy xe, trên đường thưa, không cần thắng
Không cần che, bên làn mưa, đâu cần nắng
Băng băng trên đường, đổ 50 xăng bên kia đường,
có chú bé sơn tường, từng vệt dài quãng tan trường
Qua cầu Sài Gòn, dòng người hối hả, vẫn lướt qua
Trên lề đường, 5h chiều, tà áo dài vẫn thướt tha
Cứ chầm chậm, không cần vội, có mấy anh chàng vượt trước ta
Nhưng rồi đèn đỏ, những tiếng bô xe,vẫn đâu nào có tha
Ôi dừng lại, xe bánh tráng trộn, xoài lắc và khoai tây
Có Chú công nhân vừa tan ca làm, vừa mua về cho ai đây
Người ta có đôi có cặp, còn tôi giờ trống cả hai tay
Đến khi mùa đông chợt kéo về, áo ấm để lại cho ai may
Hook: Nắng đưa ta về, trời làm mưa giông
Trước mái hiên nhà, mình em bơ vơ
Nắng đưa em về, một vùng mây bay
Lướt qua môi hồng, chờ ai đâu hay
Hôm nay mưa thật nhiều, lang thang đi trong chiều buồn
Có tình ca nào viết chỉ riêng mình em thôi
Có tình yêu nào bước vào trong dòng mưa rơi
Ta có biết về nhau
Khi hai phương trời xa dần vào cơn mưa ấy
Anh lướt qua đời em
Rồi chợt đi trong đêm u tối
Và ta biết có những nỗi buồn chẳng thể chuyển hóa thành câu
Thôi thì cứ đành cất lại, đâu ai mà rảnh để dành đâu
Ta cứ vui, ta cứ sống, khi cuộc đời còn cho phép
Không phải lo, không phải mong, trong chất sống ta là thép
Và ta lại tăng ga, không cần tăng ca
Mấy đứa bạn vẫn cứ rũ 5h chiều banh lăn nha
Từ Sài Gòn về Thủ Đức chẳng thằng nào yên lặng cả
Miệng cứ nói, ta cứ vui, đừng có trốn về trước nha
Là quán quen, ly đắng đen , bật điếu thuốc nhìn mưa phùn
Trời xám đen, một đầu cháy đỏ, tiếng nước chảy với hương tùng
Ta cảm nhận chút vị thu, đằng sau ô cửa tuôn vệt dài
Và ngày mai vẫn cứ lặp lại, nhưng ta chẳng thấy mệt nhoài
Đằng sau những cơn mê, rồi bầu trời sẽ chợt nắng
Đằng sau mỗi câu chuyện, giọt cafe sẽ chợt lắng
Bầu trời có những áng mây ta thấy trên môi vị đắng
Cuộc sống không chỉ màu hồng, vẫn còn đen và trắng