Dòng thời gian trôi làm tim phai phôi
Mang những ân tình rời đi xa tôi
Ngọc ngà cao sang làm em thay đổi
Em đã không còn là em người ơi
Chẳng còn đâu nữa vẹn nguyên như xưa
Anh đứng trông nàng lặng trong cơn mưa
Chỉ sờn vai áo người đã khâu chưa
Mà vội ra đi cho tim nhắc tên em hằng đêm
(ĐK)
Giọt lên anh rơi tiễn người đi về nơi khác
Ngày nào chung bước hứa bão táp ra sao thì ta vẫn thương
Nhưng đã buông trọn lời thề em bước
Bỏ mặc anh cùng những năm tháng ta hẹn ước
Rồi ngày mai khi đôi mình hai người hai lối
Gặp lại nhau xin cho anh thấy em vui bình yên mãi thôi thôi
Anh sẽ không còn đợi chờ em hỡi
Phận nghèo anh tương tư đến ai cũng vậy thôi
Nhân duyên ta mãi không thành người ơi
Thương em anh ngóng trông tận mù khơi
Nước mắt lăn dòng người ơi đừng vội thay áo
Bên người ấy còn ai ở lại với tôi
Xin cho một cánh hoa vàng chẳng phai
Mai sau không nhắc tên người là ai
Nếu lỡ buông rồi thì thôi từ nay ta hãy
Xem nhau là dĩ vãng thôi người ơi