Ngày hôm qua, chiêm bao i à một giấc mơ
Về một người tuyệt xinh, trong tranh như là vài nét thơ
Nàng nhẹ đưa đôi tay, nhin nàng mà tôi say rồi
Nhẹ chìm vào không gian, mênh mông men rượu cay
Rượu làm ta lâng lâng ôi thênh thang theo đất trời
Cùng hòa ca khúc hát, mang tên riêng mình ta.
Rượu là mình ta nhớ,rượu làm hồn ta say rồi.
Hỏi rằng tình là chi, sao nói câu biệt ly
DK:
Với tơ duyên, ta tôi chẳng mong ước gì
Chờ làm chi khi, tình duyên lỡ thì
Nhìn vào tôi, ấy chẳng có điểm gì mà
Đành vậy thôi, tôi đành vậy thôi.
Rằng mình tôi, ôm rượu nơi góc trời.
Rời bỏ xa, bon chen nơi sự đời.
Chẳng quan đến những thứ dư thừa mà
Giờ tìm đâu , những ngày thơ ấu.
Men rượu say.