Đêm khuya canh cánh lòng đau mà nghe chữ yêu phai màu. Qua bao tháng ngày bên nhau, ai hay biết được ngày mai.
Tình sông dài chia muôn lối, chuyện tan hợp đấy thôi. Thế nên duyên tình mình gãy đôi
Sương đêm canh vắng mình em càng thêm xót đau rã đời. Yêu anh chỉ mình anh thôi, nhưng sao vẫn còn lẻ loi. Đường tơ nào se duyên nối, mà chữ nợ xóa bôi. Trách chi thêm nặng lòng người ơi!
ĐK
Giờ thương nhớ cuộc tình ta, buồn đau xót xa vô cùng. Đời như đóa mộng phù dung, nay mộng xóa phai phôi. Bóng trăng gầy nghiêng soi, ai buồn ai không nói. Anh vui cùng người, còn e len lói tim đau.
Người mang lỗi hẹn đành sao, thời gian tuổi xuân e chờ. Tình theo cánh nhạn về đâu, ôm sầu đắng bơ vơ. Trách chi người quay đi. Xây tình bên duyên mới. Em rưng lệ cười. Đành thôi chúc phúc cho người
Lý
Bao tháng năm xây đời, nay mối duyên xa rời.Người bên người có đôi, mình riêng mình lẻ loi. Ôi phút giây tơ hồng, tựa bèo mây nước khua đôi dòng. Từng đêm gối chăn mặn nồng, người sang ngang nghĩa quên tình dông. Người đi bỏ ai cô phòng, hỏi tình ơi, nhớ thương gì không.Nghe nát tan cõi lòng, tình đôi ta chỉ là hoài công.