Là anh..mộng mơ khung trời nhớ thương.
Lửng lơ cứ trôi từng giây, nhưng dường như cứ hoài vương vấn.
Bấy lâu anh nhủ lòng từ bỏ đi.
Nhưng khó quên được mắt môi vì…
Tận trong con tim này đã khắc ghi bóng tình si.
Rồi mai cạnh bên anh liệu có ai..
Cùng anh vỗ về kề vai trên quãng đường dài.
Bao lần nhớ thương nhưng cũng đành thôi
anh hiểu chúng ta chẳng thể chung đôi.
Giấu bao nỗi buồn, yêu thương giờ đã chia phôi.
Gọi gió quay về, lệ sầu có khi sẽ vơi.
Cơn gió không về mặc mây lẻ loi, mây đây vẫn đợi.
Niềm vui ở đâu tìm hoài chẳng thấy, gió lay lá rụng rơi bên hàng cây.
Cứ ôm mối tình đơn phương này đây, AI Đ U BUỒN THAY !
Ngày ấy gió mây .. hẹn thề lưu luyến giữa trời.
Nhưng đến hôm nay mặc mây tả tơi .. lang thang giữa đời.
Tình yêu mấy ai cả đời chung lối, dẫu cho có buồn mây vẫn cứ trôi.
Chẳng ai ngó ngàng nơi đây hoài mong
CÔ ĐƠN MÌNH THÔI !
BỎ QUÊN M Y TRONG ĐỢI CHỜ LẶNG THẦM NHƯ THẾ..
GIÓ PHIÊU BẠT CHƯA CHÚT VỀ HỎI THĂM !