Trên những con đường
Mưa rơi ướt nhòa bờ mi
Có tia nắng nào vệt ngang qua sưởi ấm đôi vai gầy
Trong anh bao hồi ức
Òa khóc khi lòng mình bâng khuâng
Thì ra là “Cô” đơn muốn anh phải nói câu xa rời
Sau tháng năm dài
Bản thân anh đã biết trưởng thành hơn
Từng cơn sóng đẩy đưa
Nhẹ lây tâm hồn anh mong manh
Cảm ơn em đã đến bên anh và
Giúp anh nhận ra…
Ngập ngừng câu nói, khiến tâm tư anh như rã rời
Đừng vội vàng mà đi mất, biến giấc mơ trong anh mù khơi
Vì nỗi nhớ em bất ngờ
Đành ôm tiếng yêu thẫn thờ
Oh oh ohhh..
Có lẽ anh đã lỡ yêu rồi.
Nhìn vào đôi mắt, biết con tim anh đang si tình
Dịu dàng từng làn hơi ấm, dưới cơn mưa lòng chợt bỗng yên bình
Đường đi quá xa cho đôi mình
Hóa yêu thương chân tình
Oh oh ohhh…
Biết yêu là sẽ buồn sẽ đau
Hai ta cứ yêu như lần đầu.
Nàng là ánh dương dưới con mưa chưa tàn hương say
Lạc vào mắt nàng khiến tâm tư quay cuồng đâu hay
Thật là bất ngờ
Xin người đừng vội phớt lờ
Ôm suy tư anh thẫn thờ
Chẳng thể nào ngăn cách được nỗi nhớ
Sẽ có những lần làm em buồn đoạn đường dài phía trước
Sẽ khóc sướt mướt đẫm ướt mi cho tình yêu e ước
Có lẽ em chẳng biết chăng nơi này